Cuốn sách kể về chuyến phiêu lưu diệu kỳ của chú thỏ bằng sứ tên là Edward Tulane. Chú sống trong gia đình Tulane, được bao bọc trong tình yêu thương và chăm sóc đặc biệt của cô bé Abilene. Nhưng chính sự yêu thương ấy đã biến Edward thành một chú thỏ ích kỷ, chú quá yêu bản thân mình đến nỗi không thể yêu được ai khác.
Số phận đã quyết định ném chú vào một hành trình kỳ diệu, hành trình để học cách yêu thương. Và cuộc đời chú thỏ, từ đây bắt đầu sang một trang mới.
Edward đã trải qua nhiều “kiếp nạn”, rất nhiều lần đổi chủ, đổi tên, thậm chí có lần chú đã bị vỡ nát. Dần dần, qua những lần hội ngộ rồi chia ly ấy, chú đã học được cách để yêu thương, để trái tim bên trong lồng ngực bằng sứ của chú có thể khẽ khàng mà rung động.
Chú đã biết yêu, khi mà chú cảm nhận được một sự đổ vỡ sau cái chết của cô bé Sarah Ruth: “Tôi đã học được cách yêu thương. Và đó là một điều khủng khiếp. Tôi đã tan vỡ rồi. Trái tim tôi đã tan vỡ.”
Con người cũng vậy, chỉ khi đã trải qua gian khó, trải qua những tình cảnh éo le, thì mới có thể học được cách yêu thương. Chỉ khi mở rộng trái tim mình thì mới có thể cảm nhận được “vị đau” của tình yêu, và cả những dư vị ngọt ngào còn đọng lại sau đó. Cuộc hội ngộ với Abilene sau chuyến hành trình kỳ diệu kéo dài hàng chục năm có lẽ là món quà tuyệt vời nhất dành cho Edward, chú thỏ đã học được cách yêu thương ai đó ngoài bản thân mình. Cuộc phiêu lưu của chú thỏ đã thắp lên trong trái tim chúng ta một ngọn lửa ấm không dễ gì tàn lụi, đó là ngọn lửa của tình yêu.
“Ngày xưa, ôi thật kỳ diệu ngày xưa ấy, có một chú thỏ đã tìm thấy đường về nhà.”.
Minh Trang