Trong thế giới văn chương của Nhật Bản, "Đẹp và buồn" của Kawabata Yasunari là một dấu ấn sâu đậm, một chương cuối đầy ám ảnh cho sự nghiệp của một huyền thoại. Cuốn sách mở ra với hình ảnh Oki Toshio, người đàn ông chìm đắm trong hoài niệm, trên chuyến tàu hướng về quá khứ, mỗi nhịp đập của trái tim đều vang lên bản nhạc của nỗi cô đơn và những sắp đặt của số phận. "Oki Toshio ngồi một mình trên toa tàu vãn cảnh. Ông cô đơn, đầy hoài niệm, lại bồn chồn và đau đáu về một cuộc gặp có thể sắp xảy ra." Hơn 20 năm trước, khi đã có gia đình và con trai, Oki ngoại tình với Otoko, một cô bé 16 tuổi. Mối tình ngang trái ấy không chỉ để lại dấu ấn trong tác phẩm mà còn là một sự thức tỉnh đau đớn đối với những người trong cuộc.
Kawabata không chỉ dừng lại ở đó, ông còn đưa người đọc vào một mê cung của những cảm xúc mãnh liệt và những trò chơi tình ái mà "ở Đẹp và buồn Kawabata còn đẩy mọi cảm xúc đến mức độ cực đoan." Từ những trang sách, cảm xúc cuộn trào như sóng, từ những hồi ức đắm chìm trong hận thù, ghen tuông, cho đến những nỗ lực tìm kiếm hòa bình nội tâm.
"Đẹp và buồn" không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một chuyến đi sâu vào lòng người, nơi mỗi dòng chữ là một bước chân đi qua những khoảnh khắc tăm tối nhất của tâm hồn con người. Đây không chỉ là một cuốn sách để đọc; đây là một cuốn sách để trải nghiệm, để cảm nhận, và cuối cùng, để nhớ mãi.
Tác giả: Kawabata Yasunari
Dịch giả: Mai Kim Ngọc
Nhà xuất bản: Hà Nội
Nhà phát hành: Nhã Nam
Số trang: 266
Phát hành: 08-2019
Giá bìa: 118.000đ
Xem thêm: Những tác phẩm xuất sắc nhất của Kawabata Yasunari
Khi những dòng đầu của "Đẹp và Buồn" chạm đến tâm hồn, chúng ta bắt đầu hành trình trượt dọc theo những cung bậc cảm xúc mà chỉ Kawabata Yasunari mới vẽ nên được. Như một bản ballad phảng phất nỗi buồn, tác phẩm này mở cửa vào một thế giới nơi tình yêu, nghệ thuật, và nỗi tiếc nuối đan xen không thể rời. Blog sách hay của Nhà sách trực tuyến Pibook.vn gửi tới bạn đọc tổng hợp một vài review sách của mốt số đọc giả đã đọc sách chia sẻ cảm nhận, mời bạn tham khảo chi tiết review bên dưới!
Đẹp Và Buồn - Kawabata Yasunari
Đánh giá: 8/10
Ngôn từ, sắc ảnh, sự điên cuồng và thứ day dứt của từng con người trong cuốn sách này đều làm mình rung động, như âm điệu của một bài nhạc chơi bằng đàn koto, đàn tranh truyền thống của Nhật. Từng ý thơ của tác phẩm tuy được chuyển sang thứ tiếng khác mà vẫn còn đẹp đẽ, mình tin nếu đọc nó ở bản gốc bằng tiếng Nhật sẽ còn choáng ngợp vì độ tinh tế hơn nữa. Âm vang của câu truyện này trong tâm hồn mình làm mình nhớ tới bộ phim "Chúng ta mất trí rồi". Có lẽ đối với những con người thích nhiều căng thẳng, nhiều biến động bên ngoài thì có lẽ những tác phẩm như này không dành cho bạn, nhưng đây sẽ là một sự lắng đọng đối với những người tìm kiếm sự biến động bên trong, sự quyến rũ và mê hoặc một cách tinh tế.
"Đẹp và buồn" mở đầu với mối tình đầy cám dỗ giữa cô gái 16 tuổi Otoko với nhà văn Oki 33 tuổi, người đã có một mái ấm riêng. Mối quan hệ sai trái đó đã làm Otoko trở nên đau khổ, phải vào nhà thương điên một thời gian và khiến cô mất đi đứa con đầu lòng ở tuổi mười bảy, mãi mãi không còn khả năng làm mẹ. Oki còn yêu và nhớ tới Otoko nên đã viết tiểu thuyết Cô gái mười sáu lấy hình mẫu từ mối tình xưa, ban đầu ông không muôn xuất bản nó nhưng trớ trêu thay tiểu thuyết đó lại trở nên vô cùng nổi tiếng và trở thành huyền thoại của bản thân và kiếm được nguồn thu nhập lớn trong một thời gian dài của gia đình ông. Otoko sau này cũng trở thành một họa sĩ, cô không lấy chồng và sống cùng cô học trò tên Keiko của mình. Trong câu truyện này có lẽ mình thích nhân vật Keiko nhất, có lẽ đơn giản Keiko hiện lên qua câu chữ của Yasunari Kawabata là một cô gái đẹp, chính Fumiko, vợ của Oki đã than rằng "Cái cô gái đẹp như chồn tinh ấy. Anh có nghĩ cô ta đẹp một cách dễ sợ không?". Bản thân nhân vật Keiko này như đoạn cao trào trong một bản nhạc nhẹ nhàng, có điên rồ và mê muội, thoạt tưởng như không bận lòng nhưng mình lại cảm giác Keiko là người đã nghĩ ngợi bận tâm nhiều nhất. Tới cuối cùng, Keiko như là người duy nhất đã tạo ra khổ đau, nhưng cũng muốn tận mình diệt nó.
Trong cuốn sách này có quá nhiều đoạn khiến mình bận tâm, điển hình như đoạn Otoko muốn vẽ lại con mình, linh hồn một hài nhi còn chưa nhập hội với thế gian này. Hay cũng vẫn chính cô khi nhìn lại bức tranh vẽ mình vẽ mẹ mà như tự vẽ mình, thương mẹ mà tự yêu thương bản thân. Otoko không phải người phụ nữ quá mềm yếu, cô cũng đủ mạnh mẽ và thông minh, nhưng trong cô vẫn có cái gì đó quyến luyến và nhiều tiếc nuối. Trong tất cả nhân vật, cô là người điển hình cho chính tiêu đề "Đẹp và buồn" của tác phẩm nhất.
Vẻ đượm buồn xuyên suốt từ khoảnh khắc tiếng chuông năm mới khi Oki gặp lại Otoko cho tới cái đọng lại ở hồ Biwa, mình mong là tình cảm chớm nở của Taichiro và Keiko, rồi tới những giọt nước mắt cuối cùng của Keiko, nó khiến mình trăn trở. Có lẽ Keiko và Taichiro đã tự tử cùng nhau ở hồ Biwa? Hoặc có lẽ chỉ đơn thuần là tai nạn thương tâm. Nhưng dù có mâu thuẫn và kỳ lạ như nào chăng nữa, câu truyện này vẫn quá đỗi đẹp đẽ, tạo được rung cảm trong tâm hồn.
Xem thêm: Review sách Tiếng núi - Kawabata Yasunari
Đẹp Và Buồn - Kawabata Yasunari
Có lẽ văn học Nhật luôn đặc trưng bởi những câu truyện đời sống, truyện không có cốt truyện khi mà chúng ta sẽ luôn chỉ nhìn nhận và cảm nhận được câu truyện của những nhân vật như một người qua đường.
Đẹp Và Buồn là một vòng tròn khép kín và luẩn quẩn của những mối quan hệ với số nhân vật ít đến ngột ngạt, bắt đầu từ những bi kịch trong quá khứ từ hơn hai mươi năm trước, với những vết thương tưởng như đã khép miệng nhưng thời gian lại khiến nó vỡ ra, loang lở.
Sự thực thì cuồn sách này làm mình khá thất vọng.
Mọi thứ lưng lửng ngang chừng, từ cách kể truyện, cách miêu tả tâm lý nhân vật và nhất là cốt truyện, cái kết lơ lửng hụt hẫng làm mình đặt ra rất nhiều câu hỏi.
Có lẽ điều mình thấy đẹp nhất trong cuốn truyện chính là cách tác giả miêu tả không gian, cảnh quan đất trời Kyoto thanh bình và ảm đạm những ngày cuối năm, mình cũng biết thêm được khá nhiều từ cổ trong tiếng việt nhờ văn phong của dịch giả như “xướng ngôn viên, đại hồng chung, thỉnh, cổ tự,..” những từ Hán Việt đã khá cũ tạo cảm giác hoài cổ và xưa cũ trong từng khung cảnh.
Trong sách có nhắc đến một só những bức tranh nổi tiếng trong trường phái truyền thống của Nhật bản như chân dung Kobo Daishi, Mái tóc của Kobayashi Kokei, đều là những bức tranh nổi tiếng của trường phái Ukiyo-e nghệ thuật tranh khắc gỗ tinh xảo của Nhật (phát triển từ thế kỉ XVII- XX)
Tranh vẽ Chúa Hài Đồng trong thời kỳ phực hưng của tây phương (nổi tiếng với tranh của Leonardo Davinci thế kỷ XV), mình có để hình để các bạn có thêm tư liệu hiểu rõ hơn về câu chuyện nhé.
Chứ mình thì không thấy nó rõ hơn tý nào, nên đành đi xem tranh thôi.
Đẹp Và Buồn - Kawataba Yasunari
Đã nhiều năm trôi qua nhưng trong lòng Otoko vẫn vấn vương mối tình sai trái với Oki. Một mối tình trở nên bất hủ trong những trang sách của Oki.
Từ ngày gặp gỡ, Keiko đã thầm thương cô giáo của mình, dù biết cô vẫn nặng lòng với người cũ nhưng Keiko chẳng thể kìm nổi trái tim.
Đẹp và buồn là gì?
Là tình cảm của Otoko với Oki, thứ tình đi ngược lại đạo đức?
Là tình cảm của Keiko dành cho Otoko, tình cảm trái ngược hoàn toàn với cái gọi là chuẩn mực mà xã hội đặt ra?
Là Keiko với vẻ đẹp khiến người ta mê đắm nhưng cuộc đời lại lắm gian nan?
Hay là quang cảnh cố đô đẹp đến nao lòng nhưng cũng thật ảm đạm lạnh lẽo?
Otoko luôn mong ước vẽ một bức tranh "Em bé lên trời" để tưởng nhớ đứa con chết yểu, hay để làm sống lại mối liên hệ duy nhất giữa cô và người trong mộng?
Oki đã ngoài ngũ tuần nhưng lòng vẫn canh cánh về cô gái nhỏ năm nào, cô gái ông đã đưa vào cuốn sách "Cô gái mười sáu", cô gái ông đã huỷ hoại.
Keiko say đắm cô giáo nên tự lúc nào trong lòng đã có những ý định trả thù Oki, phá nát gia đình người đã làm trái tim cô giáo cô tan nát.
Fumiko là người vợ được miêu tả với lòng ghen ghê gớm trong tác phẩm của chồng, nhưng thực tế bà là một người phụ nữ đáng thương khi chứng kiến cảnh chồng mình ngoại tình.
Áng văn của Kawataba Yasunari khiến mình ngây ngất với những quang cảnh ông bày ra trước mắt nhưng cũng lại khiến lòng mình nghẹn lại bởi những câu chuyện buồn xảy ra trên cái nền thiên nhiên tưởng chừng như thật lãng mạn, hữu tình.
Cách cuốn sách kết thúc thật dễ khiến cho người ta hụt hẫng nhưng với mình sẽ chẳng có một lối thoát nào cho những con người ấy, họ sẽ mãi quẩn quanh trong mê cung giữa yêu, hận đen xen, mãi mãi.
Tổng hợp: Minh Ngọc