Hàng triệu trẻ em trên toàn thế giới đã yêu mến cái tên “Pippi tất dài”. Cô bé tóc đỏ, mặt đầy tàn nhang tinh quái đó là một giấc mơ sống động mà bất kỳ ai khi nghĩ về tuổi thơ của mình đều ôm ấp.
Bên sân nhà của hai anh em Thomas và Annika, có một Biệt thự tên là Bát Nháo nhưng chẳng ai ở cả. Chúng mơ ước có hàng xóm với lũ trẻ để chơi cùng biết bao. Sau đó, cô bạn hàng xóm xuất hiện. Cô bé 9 tuổi đi một mình cùng với một ông khỉ và một con ngựa. Chúng đã trở thành bạn thân.
Pippi mang theo một va ly chứa tiền vàng. Bởi vì cô ấy đã lênh đênh trên biển với cha mình từ nhỏ, cô ấy không biết nên đi học ở đâu. Cô bé mong muốn trở thành một tướng cướp trong tương lai. Ngoài ra, cô bé sống một cuộc sống hoàn toàn tự do. Cô ấy không bị gò bó, không bị bắt đi ngủ vào những thời điểm mà cô ấy đang vui chơi, hoặc không bị bắt vào nhà khi đang dạo mát giữa vườn vào ban đêm. Pippi đã chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với những kẻ bắt nạt, kẻ trộm và tên hợm hĩnh đòi mua biệt thự Bát nháo.
Cũng chính từ cuộc sống đó, Pippi trở nên tự lập hơn so với những đứa trẻ khác. Cô bé tất dài thông minh trong việc sắp xếp lấy nhà cửa, nấu ăn ngon và thích chiêu đãi bạn bè. Pippi có thể tết tóc và cài khuy sau của áo và tự gội đầu, thích vục cả mặt trong chậu nước. Hơn nữa, Pippi có một tình cảm thật khoáng đạt và nồng nàn với mọi người. Cô bé sẵn sàng nhảy lên cửa sổ mua vui cho hai anh em hàng xóm bị ốm phải nằm nhà, cô bày biện một bữa tiệc vui vẻ cùng bạn bè tại biệt thự Bát Nháo. Và cũng vì họ mà cô đã ở lại không lên thuyền với cha nữa.
Pippi tất dài đã thu hút độc giả mọi lứa tuổi ở hơn một trăm quốc gia. Nó làm nức lòng những người đọc mọi lứa tuổi. Nhà sách trực tuyến Pibook.vn gửi tới bạn đọc bài tổng hợp những review sách Pippi tất dài được yêu thích nhất trên cộng đồng người yêu sách.
Xem thêm bài viết: 5 tác phẩm văn học thiếu nhi bắt đầu bằng những mùa hè rực rỡ
Đánh giá cá nhân: 5/5
Một phần tuổi thơ tôi đã luôn dõi theo những cuộc phiêu lưu của Pippi, Thomas và Anika. Đây là cuốn sách siêu thú vị và dễ chịu. Chuyện kể về cô bé Pippi có mái tóc màu cà rốt, chiếc mũi tẹt, khuôn mặt đầy tàn nhang và gầy đét. Pippi hẳn nhiên chẳng phải hình mẫu trong mơ của bất kì em bé nào, đối với người lớn, cô bé chẳng phải một đứa trẻ xinh đẹp ngoan ngoãn, và đối với các bạn cùng lứa, Pippi hẳn là một người kì quặc nhất quả đất!
Thì đúng, bởi làm gì có đứa trẻ nào khỏe đến mức nhấc được một con ngựa (hoặc hơn). Làm gì có đứa trẻ nào sống hoàn toàn một mình trong căn biệt thự Bát Nháo, với một con ngựa và một chú khỉ chứ? Và tất nhiên, chẳng phải đứa trẻ nào cũng có bố là quốc vương của một hòn đảo cả!
Pippi Tất Dài trước hết, thu hút một tôi 12 tuổi bằng cuộc sống
tự do và thoải mái của Pippi. Đó là những chuyến phiêu lưu, picnic trong những
cánh rừng thưa xiết bao thơ mộng. Hay kịch tính hơn, là những dịp lênh đênh trên
biển của 3 đứa trẻ, hoặc đơn giản là mấy bữa tiệc ở Biệt thự Bát Nháo. Nếu
trong một nhóm bạn nhất định phải có một đứa cầm đầu thì vâng, đó chính là
Pippi. Cô bé khoẻ như vâm, rất vô tư và luôn bênh vực kẻ yếu. Có lẽ điều duy nhất
khiến các vị phụ huynh trong thị trấn dè chừng Pippi là (1) cô bé không sống
cùng bất kì người lớn nào, (2) cô bé không đi học và (3) cô bé không có những cử
chỉ đúng mực như họ mong muốn.
Nhưng sau vẻ ngoài tựa như vô tư, bất cần, Pippi vẫn là một cô bé cực kì sâu sắc
- như mẹ của Anika và Thomas đã nói về Pippi khi những bà mẹ khác hãy còn đang
nhăn mặt: “... Nhưng cô bé có một trái tim nhân hậu.”
Hay như lúc Pippi từ chối cùng bố trở về đảo, dù rõ ràng trước đó cô bé rất hào hứng và vô sung sướng đến điên lên, bởi Pippi cảm nhận được nỗi buồn không nói thành lời của Thomas và Anika trước phút giây chia tay. Em đã nói với cha một câu mà tới giờ tôi vẫn nhớ mãi: “Không được đâu cha ơi! Con không chịu nổi khi biết trên hành tinh của Chúa có người phải khóc vì con.”
Câu nói ấy không đẹp và lay động sao? Nhất là khi nó được
nói bật ra từ một đứa trẻ.
Một cuốn sách thiếu nhi cực hay. Một cuốn sách mà bài học mang lại chẳng gì
khác ngoài: Hãy để trẻ em được lớn lên với tất thảy niềm vui và tự do mà các bé
có thể.
Cùng một quyển sách ở mỗi giai đoạn cuộc đời lại đem đến những
cảm xúc khác nhau.
Ngày xưa đọc Pippi Tất dài mình chỉ thấy buồn cười và khoái chí với những trò
quậy phá "hết xẩy" của Pippi. Nhớ cái lần đi mua sắm ở hiệu thuốc,
Pippi đã trộn tất cả tám chai thuốc vào một chai, lắc đều thật kỹ, rồi kê lên
miệng tu mấy hơi dài. Pippi còn dặn lại với hai người bạn là chậm nhất đến ngày
mai, nếu tớ vẫn sống tức là thuốc không độc.
Hay cái lúc Pippi đi
xem kịch, sau khi ngọ nguậy mãi không yên thì Pippi còn lao thẳng lên sân khấu để
diệt trừ kẻ xấu đang nấp trong bụi cây để cứu bà bá tước Aurora.
Còn bây giờ khi đã có con thì lại thấy xót xa cho Pippi quá. Ngay từ trang đầu
tiên, khi Pippi chín tuổi, và "được" sống một mình, vì mẹ mất từ lúc
cô bé còn nhỏ xíu, và bố thì bị bão cuốn xuống biển mất tích. Rồi cái cách mà
Pippi tự ru mình ngủ i ỉ. Cả mái tóc như màu củ cà rốt, tết thành hai bím cứng
quèo vểnh ngược hai bên đầu, chân thì đi tất dài, chiếc kẻ sọc, chiếc đen tuyền,
mang đồi giày đen to gấp đôi bàn chân. Chi tiết nào cũng khiến mình ngứa ngáy
chân tay, muốn nhào vào mà "cải tổ" Pippi.
Đấy, thế là mình đã suy nghĩ y hệt những vị phụ huynh cằn cỗi và khó tính rồi.
Điều khiến mình quyết định mua cuốn này về đọc ngay lập tức chính là giọng văn cute hết sức ngay từ trang đầu:
"Cố nhiên cô bé cũng từng có mẹ, nhưng từ xa xửa xa xưa rồi... " "... Pippi đinh ninh giờ đây mẹ nó đang ở trên trời, ghé mắt qua một lỗ nhỏ nhìn xuống con gái mình. Nó thường ngửa cổ lên vẫy mẹ, và kêu lên:
- Mẹ đừng lo cho con! Con tự lo liệu được!"
Câu chuyện kể về một cô bé kỳ lạ mặt đầy tàn nhang và khoẻ một cách khó hiểu, nhấc được cả một con ngựa luôn ạ. Mồ côi cha mẹ từ nhỏ và không bao giờ đi học (vậy nên đôi khi cách đối đáp ứng xử cũng hơi có vấn đề tí), song với bản tính nồng hậu, khoáng đạt, không hề giả trân và luôn giúp đỡ người khác, Pippi Tất Dài vẫn rất được yêu mến và trở thành một nhân vật truyền cảm hứng cho nhiều độc giả nhỏ tuổi.
Tiếc thay, mình lại không phải là một độc giả nhỏ tuổi. Bây giờ mình mới đọc cuốn này, trong khi các bạn tầm tuổi mình đã lập gia đình và có con đến nơi. Nhưng thế cũng chả sao, vì cuốn sách này truyền tải rất nhiều thông điệp hay ho và những góc nhìn mới mẻ về cuộc sống này, có cả tư duy phản biện nữa - những giá trị mà 'mình' của nhiều năm về trước đọc xong có khi cũng chẳng hiểu được nhiều.
"Dù có lớn hơn nữa, em vẫn muốn có thể giữ lại một chút gì đó những nét hồn nhiên và trẻ con nhất của mình."
Tự nhiên lại nghĩ đến câu nói mà một người em của mình đã nói cách đây 3 năm, đến giờ vẫn làm mình nhớ mãi.
Xem thêm bài viết:
Tổng hợp: Thanh Nhã
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết "Review sách Pippi tất dài"