Bạn có bao giờ tự hỏi những cuốn sách kinh điển, những câu chuyện lay động lòng người được thai nghén từ những không gian như thế nào? Liệu đó có phải căn phòng ngập tràn ánh sáng với ly cà phê thơm nồng và tiếng nhạc du dương? Hay đơn giản chỉ là một góc nhỏ tĩnh lặng, nơi nhà văn có thể đắm mình trong thế giới của riêng họ?
Hãy cùng Blog sách hay của Nhà sách trực tuyến Pibook.vn bước vào thế giới riêng tư của các đại văn hào, khám phá không gian làm việc độc đáo đã nuôi dưỡng tâm hồn và thổi bùng ngọn lửa sáng tạo của họ. Từ những căn phòng làm việc được bài trí cầu kỳ, mang đậm dấu ấn cá nhân đến những góc nhỏ giản dị nhưng không kém phần thi vị, mỗi không gian đều ẩn chứa những câu chuyện thú vị về hành trình sáng tác của các nhà văn.
Emily Dickinson - một trong những nhà thơ ẩn dật nhất lịch sử văn học, đã chọn nhạc viện làm nơi chốn dung dưỡng tâm hồn và nuôi dưỡng thi ca. Sinh ra và lớn lên tại Amherst, Massachusetts, bà dành phần lớn cuộc đời 55 năm trong không gian yên tĩnh của ngôi nhà và khu vườn. Nơi đây đã trở thành thế giới riêng, tách biệt với sự ồn ào náo nhiệt bên ngoài, để tâm hồn thi sĩ được tự do bay bổng.
Nhạc viện là nguồn cảm hứng vô tận cho những sáng tác của Dickinson. Giữa những khóm hoa mao lương, dương xỉ, và hương thơm dịu dàng của hoa nhài, Dickinson tìm thấy sự bình yên và khơi nguồn cảm xúc. Người ta kể lại rằng, nhà kính mái vòm kiểu Ý do cha bà xây dựng chính là nơi bà thả hồn vào những dòng thơ đầy xúc cảm, để rồi sau này, chúng trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho biết bao thế hệ thi sĩ trên khắp thế giới. Có lẽ chính sự tĩnh lặng và gắn bó mật thiết với thiên nhiên nơi nhạc viện đã nuôi dưỡng tâm hồn nhạy cảm và phong cách sáng tác độc đáo của Emily Dickinson.
Ít ai biết rằng, trước khi trở thành nhà văn lừng danh với những tác phẩm thiếu nhi kinh điển, Roald Dahl từng là phi công, điệp viên và nhà ngoại giao trong Thế chiến thứ II. Và chính trong một "túp lều viết lách" giản dị tại khu vườn nhà mình, ông đã sáng tác nên những câu chuyện đầy phép màu, đưa biết bao thế hệ độc giả vào thế giới tuổi thơ diệu kỳ.
Căn phòng nhỏ bé, cũ kỹ và lộn xộn ấy là nơi ra đời của những tác phẩm kinh điển như "Charlie và nhà máy sô cô la", "Cô bé Matilda", "James và quả đào khổng lồ" hay "BFG - Người khổng lồ thân thiện". Người ta kể lại rằng, Dahl dành bốn tiếng mỗi ngày trong căn lều, ngồi trên chiếc ghế bành cũ kỹ, vừa nhấm nháp kẹo bơ cứng vừa dùng bút chì ghi chép ý tưởng lên những tờ giấy đã ngả vàng. Mùi thuốc lá thoang thoảng dường như vẫn còn vương vấn đến tận hôm nay, như một minh chứng cho sự hiện diện của người nghệ sĩ tài hoa. Dù không hào nhoáng, "túp lều viết lách" vẫn là minh chứng cho thấy, sức sáng tạo phi thường có thể nảy nở từ những không gian giản dị nhất.
"Viết lách và cà phê liên kết chặt chẽ trong não của tôi ..." - J.K. Rowling từng chia sẻ. Và quả thực, chính trong không gian ấm cúng của những tiệm cà phê, bà đã tìm thấy nguồn cảm hứng bất tận cho bộ truyện huyền thoại Harry Potter.
Elephant House, một tiệm cà phê nhỏ ở Edinburgh, là nơi chứng kiến những ý tưởng đầu tiên về cậu bé phù thủy được hình thành. Giữa dòng người qua lại tấp nập, Rowling lặng lẽ ngồi viết, tâm trí phiêu du trong thế giới phép thuật của riêng mình. Khi ấy, bà chỉ là một người mẹ đơn thân, sống dựa vào trợ cấp, và chính những khoảnh khắc tĩnh lặng ở Elephant House đã giúp bà vượt qua khó khăn, nuôi dưỡng ước mơ văn chương.
Edinburgh, với vẻ đẹp cổ kính, huyền bí, cũng góp phần không nhỏ tạo nên thế giới phù thủy đầy mê hoặc trong Harry Potter. Ngồi bên khung cửa sổ, ngắm nhìn dòng người qua lại trên những con đường lát đá, Rowling như được sống trong chính câu chuyện của mình, nơi những điều kỳ diệu luôn hiện hữu xung quanh.
Neil Gaiman, cây bút kỳ ảo người Anh, chọn cho mình một không gian làm việc độc đáo: một vọng lâu yên tĩnh ở cuối khu vườn. Nơi đây, tách biệt khỏi những xao nhãng của cuộc sống thường nhật, ông có thể tập trung hoàn toàn cho công việc sáng tác.
Không wifi, không internet, Gaiman chỉ có hai lựa chọn: hoặc là viết, hoặc là không làm gì cả. Và thường thì, sức hút của trang giấy trắng sẽ chiến thắng. Ông tự tạo thói quen viết bằng mực xanh vào một ngày, và mực đen vào ngày hôm sau để dễ dàng theo dõi tiến độ. Mùa đông đến, chiếc khăn quàng cổ dày sưởi ấm cho ông trong lúc làm việc, còn những lọ mực được cẩn thận mang vào nhà để tránh bị đóng băng.
Chính trong không gian tĩnh lặng ấy, "The Graveyard Book" - cuốn tiểu thuyết mà Gaiman từng suýt bỏ dở - đã được hoàn thành. Có lẽ, nếu không có những ngày tháng miệt mài bên bàn viết trong vọng lâu, độc giả sẽ không bao giờ được biết đến câu chuyện về cậu bé Bod lớn lên trong nghĩa địa kỳ bí đến vậy.
"Cảm thông với người nghèo, người đau khổ, người bị áp bức" - đó là những gì người ta nhớ về Charles Dickens, nhà văn vĩ đại của nước Anh. Và chính trong góc nghiên cứu nhỏ bé của mình, ông đã thổi hồn cho những số phận bất hạnh ấy, biến họ thành những nhân vật văn học bất tử.
Dưới ánh nến leo lét, từng nét chữ được Dickens viết ra bằng bút lông ngỗng, tạo nên những trang viết đầy cảm xúc về Ebenezer Scrooge, Oliver Twist, Nicholas Nickleby hay David Copperfield. Người ta kể lại rằng, Dickens luôn ngồi vào chiếc bàn quen thuộc, trên chiếc ghế quen thuộc mỗi khi sáng tác. Và ngày nay, ta vẫn có thể nhìn thấy chúng tại Bảo tàng Charles Dickens ở London.
Nằm tại số 48 phố Doughty, bảo tàng lưu giữ nguyên vẹn căn nhà nơi Dickens từng sống cùng gia đình. Bước vào căn phòng nghiên cứu năm nào, ta như được sống lại trong không gian sáng tạo của vị văn hào, nơi những "bóng ma" văn chương vẫn còn đâu đó phảng phất.
Bangor, Maine - thị trấn ảm đạm với những hàng thông cao vút in bóng đen dài lên nền đất. Tại đây, ẩn mình trong căn gác mái của một ngôi nhà kiểu Victoria, "ông hoàng kinh dị" Stephen King đã viết nên những trang truyện rùng rợn, đưa độc giả vào thế giới của nỗi sợ hãi tột cùng.
Ngôi nhà của King dường như là hiện thân hoàn hảo cho những trang viết rùng rợn của ông. Cánh cổng sắt lạnh lẽo, những ô cửa sổ bụi bặm nhìn ra con đường vắng vẻ, tất cả đều toát lên vẻ u ám, bí ẩn. Chính trong không gian ấy, những tác phẩm kinh điển như "Salem's Lot", "Nghĩa địa thú cưng" hay "The Shining" đã ra đời, đưa thể loại kinh dị lên một tầm cao mới. Thậm chí, người ta còn cho rằng, thị trấn Bangor chính là nguồn cảm hứng cho Derry - thị trấn bị ám ảnh bởi gã hề Pennywise trong tiểu thuyết "It". Căn gác mái, với King, không chỉ là nơi làm việc mà còn là "thánh địa" của nỗi sợ, nơi ông tự do khai phá những mảng tối trong tâm hồn con người.
Tổng hợp: Thanh Nhã
Nguồn ảnh trong bài viết: St Internet