"Người Minh Họa" của Ray Bradbury, tác giả nổi tiếng của tác phẩm "451 độ F", là một tập truyện ngắn kỳ ảo gồm 18 câu chuyện. Đây không chỉ là những câu chuyện về tương lai xa xôi khi loài người chinh phục không gian vũ trụ với công nghệ tiên tiến, mà còn là một tấm gương phản chiếu rõ nét tính cách và những phản ứng của con người trước những hoàn cảnh khó khăn mà họ phải đối mặt.
18 câu chuyện, như 18 hình xăm chuyển động trên cơ thể người đàn ông - nhân vật chính của tác phẩm - mỗi câu chuyện, mỗi hình xăm, lại đưa ra một góc nhìn sắc sảo về nhân loại, từ những tình yêu, nỗi sợ hãi, tới sự tuyệt vọng, và cả những quyết định đặc trưng cho bản chất không hoàn hảo của con người.
Bradbury đã sử dụng giọng văn đơn sơ, lạnh lùng nhưng vẫn đầy trào lộng và u ám, để khám phá những khía cạnh sâu sắc nhất của con người, trong một tương lai không thể hình dung nổi với những công nghệ phức tạp và cảm giác mất mát về sự nhân loại. "Người Minh Họa" không chỉ là một tác phẩm khoa học viễn tưởng, mà còn là một cuộc thám hiểm sâu sắc vào bản chất của loài người. Như The New York Times đã từng đánh giá: "Cốt truyện tài, văn chương đẹp, nhân vật thật hơn cả thật… chẳng nhà văn nào sánh ngang Ray Bradbury."
Tác giả: Ray Bradbury
Dịch giả: Lê Minh Đức
Nhà xuất bản: Văn học
Nhà phát hành: Nhã Nam
Số trang: 362
Ngày phát hành: 03-2019
Giá bìa: 118.000đ
Xem thêm: Review sách 451 độ F
Nếu bạn đã từng bị cuốn hút bởi thế giới khoa học viễn tưởng trong "451 độ F", thì "Người Minh Họa" của Ray Bradbury sẽ mở ra một hành trình mới, sâu sắc và đầy cảm xúc. Blog sách hay của Nhà sách trực tuyến Pibook.vn gửi tới bạn đọc bài tổng hợp review sách Người Minh Họa của các đọc giả đã đọc sách và chia sẻ review, mời bạn xem chi tiết các review sách bên dưới!
NGƯỜI MINH HỌA - Ray Bradbury
Nếu ai đã đọc và yêu thích 451 độ F - cuốn tiểu thuyết phản địa đàng nổi tiếng của Ray Bradbury thì mình tin là cũng sẽ thích cuốn này. Cá nhân mình thì không đến nổi quá thích cuốn 451 độ F, chỉ là với mình nó là một món ăn lạ và độc đáo vì mình rất ít khi đọc các tác phẩm phản địa đàng nhưng với cuốn này thì thực sự nó khiến mình phải mắt chữ A mồm chữ O rất rất nhiều lần vì cái tầm nhìn và cách tác giả sáng tạo một thế giới tương lai u ám, nó chân thực và đáng sợ đến từng centimet trên giây. Trước bác này thì mình có đọc một vài tác phẩm về khoa học viễn tưởng (gần nhất là tác phẩm Người về từ Sao Hỏa của Andy Weir và Người máy có mơ về cừu điện của Philip K. Dick ) nhưng khi đọc tới tác phẩm của Ray Bradbury thì mình phải hoàn toàn công nhận tài năng viết truyện khoa học viễn tưởng masterpiece của bác này.
Người minh họa là tập truyện ngắn gồm 18 câu chuyện về tương lai của Trái Đất và khoa học vũ trụ, khi mà loài người phát triển công nghệ vượt bậc để phục vụ cho đời sống của mình, tiến ra chinh phục các hành tinh khác. Điều khiến mình phải trầm trồ thán phục chính là bối cảnh các câu chuyện đều ở một tương lai xa lắc, thế nhưng được viết vào thập niên 40, 50 của thế kỷ 20, điều đó cho thấy sức tưởng tượng của tác giả đã đi trước thời đại rất nhiều. 18 câu chuyện là ý nghĩa của 18 hình xăm chuyển động trên cơ thể người đàn ông - nhân vật chính của tác phẩm, tưởng không liên quan nhưng tựu chung lại, nội dung chính mà Ray Bradbury muốn chuyển tải thông qua các truyện ngắn này chính là tính người và những suy nghĩ, cảm xúc, nỗi sợ, phản ứng của con người trước các hoàn cảnh ngặt nghèo mà họ bị đẩy vào. Kể cả đó là lúc công nghệ và kỹ thuật đã đang ở đỉnh cao của nhân loại, phi thuyền quần thảo khắp không gian, con người đã định cư ở sao Hoả và đổ bộ đến sao Kim, nơi những cỗ máy lạ lẫm chiếm lĩnh nền văn minh... thì chúng ta vẫn là những sinh vật đầy phức tạp, với những hành động, quyết định đặc trưng cho bản chất và sự không hoàn hảo của mình.
Nếu hỏi mình ấn tượng nhất câu chuyện nào trong số 18 câu chuyện được kể thì mình xin mạnh dạn high recommend mọi người câu chuyện đầu tiên luôn. Câu chuyện đầu tiên cho ta thấy sự nguy hại khi tương lai đem theo những chiếc máy quá tiện lợi, khiến con người quên đi cách tự làm mọi công việc hàng ngày một cách tự nhiên. Ngay cả ăn uống, buộc dây giày, vẽ tranh… cũng đã có máy móc làm cho. Và cả căn nhà của bạn sẽ chăm sóc cho bạn bằng cả một hệ thống vận hành tinh vi, việc bạn cần làm chỉ là tồn tại qua ngày (trời ơi thiệt sự khi đọc cuốn này mình chỉ tưởng tượng một ngày Netflix chuyển thể mấy câu chuyện này thành phim như kiểu “Black Mirror” chắc là coi đã cái nư lắm). Thậm chí bạn không cần đi đâu xa xôi để du lịch, chỉ cần ở nhà và lắp đặt một căn phòng với các màn hình chiếu những hình ảnh các vùng đất khác nhau mà bạn NGHĨ TỚI... Câu chuyện kể về một gia đình có 2 con, và khỏi phải nói thì mọi người cũng đoán được là 2 đứa nhỏ nó mê cái công nghệ hay chính xác là cái căn nhà này như thế nào, thậm chí tụi nó còn có tình cảm với căn nhà hơn là với hai người đẻ ra nó... Và cái kết phải nói là đỉnh của chóp.
Mình không biết viết phần kết cho review này như thế nào. Mình đã không hề biết đây là tập truyện ngắn cho đến khi bắt đầu đọc nó, mình được tặng và lấy ra đọc ngẫu nhiên với tư thế sẽ đọc một cuốn tiểu thuyết kinh điển mới (gần đây thì mình ưu tiên đọc văn học kinh điển hơn so với các đầu sách thuộc thể loại khác) và thật bất ngờ khi chỉ mới đọc bìa sau và biết nó là của tác giả “451 độ F” thì mình biết là sẽ phải đọc cho hết cuốn này. Tuy nhiên do chưa chuẩn bị tinh thần trước nên mình đã có một chút shock nhẹ, phải tạm ngưng giữa chừng vì không thể tiếp nhận bất cứ điều gì tiếp theo. Cuốn sách thì mỏng nhưng cái viễn cảnh và nội dung của nó thì quá khổng lồ khiến mình bị choáng ngợp. Mình chưa từng nghĩ sẽ thích truyện viễn tưởng, liên quan tới vũ trụ và các thứ vĩ mô khác, cho tới khi đọc Người minh họa. Nếu bạn đã thích 451 độ F, bạn sẽ không cưỡng lại được Người minh họa (trong Người minh họa cũng có nhắc lại viễn cảnh nhân loại hắt hủi và hủy hoại sách giấy như trong 451 độ F). Cá nhân mình thì bây giờ mình lại thích Ray Bradbury mới chết. Ngắn gọn, lạnh lùng - nhưng day dứt và ám ảnh!
Người Minh Họa là một người đàn ông với 18 hình xăm trên cơ thể, mỗi hình xăm đề chuyển động và mang một câu chuyện riêng trong bối cảnh tương lai, dù cuốn sách này dễ đọc hơn 451 độ F rất nhiều (mình đã DNF vào năm ngoái và đang dự định đọc lại) nhưng để hiểu thì có lẽ cũng ngang nhau, hay do mình không hợp với thể loại này nhỉ.
Được sáng tác vào những năm 40 50 nhưng sức tưởng tượng của tác giả khiến mình phải thán phục. Một thế giới sau khi Trái Đất bị tha hóa, hủy diệt, con người với cuộc sống ở sao Hỏa hay du hành giữa các hành tinh.
Điểm mình đánh giá cao ở Người Minh Họa là trí tưởng tượng vượt bậc của tác giả cũng như thông điệp mà tác giả gửi gắm, về một thế giới khi khoa học kỹ thuật phát triển quá mức, con người lại trở nên phụ thuộc vào máy móc, thậm chí, đến một ngày bị cả máy móc điều khiển. Thử tưởng tượng thôi cũng thấy đáng sợ rồi nhỉ. Đến vấn đề phân biệt chủng tộc cũng được tác giả đưa vào, nếu một ngày người da đen nắm quyền thống trị thì liệu họ có đối xử với người da trắng như cách người da trắng đã đối xử với họ hay không. Rồi những cuộc chinh phạt các hành tinh, Trái Đất tuyệt duyệt, Đức tin của con người bị lung lay. Liệu con người trong hiện tại có thể làm được gì để cứu lấy chính bản thân mình?
NGƯỜI MINH HOẠ - Ray Bradbury
CCTV, tàu ngầm, xe điện, máy tính bảng và một tỉ những thứ đã trở nên quá quen thuộc với chúng ta ngày nay thực ra đã được các nhà văn của thể loại khoa học viễn tưởng nghĩ đến từ rất lâu về trước, nhờ sự sáng tạo vô biên và bộ óc suy luận chính xác. Nước Mỹ vừa qua đã bị rúng động bởi bộ luật nghiêm cấm phá thai, một ác mộng thực sự sống dậy từ những trang tiểu thuyết “The Handmaid’s Tale” (Chuyện người tuỳ nữ) của Margaret Atwood. Israel cũng vừa hiện thực hoá công nghệ 3D printing để thực sự “in” ra một trái tim người, điều các nhà làm phim Star Trek đã đưa lên màn ảnh từ nhiều năm trước. Năm 1950, trong “Fahrenheit 451” (451 độ F) Ray Bradbury đã tiên đoán về sự ra đời của earbud, thứ mà vào năm 2001 Apple mới có thể cho phát hành rộng rãi. Bởi vậy mới nói, đọc những tác phẩm thuộc thể loại khoa học viễn tưởng (science fiction) không phải là giết thời gian cho những thứ vớ vẩn, mà là thực sự đi trước một bước để đề phòng cho tương lai, hoặc chuẩn bị hưởng lợi từ nó. Bất cứ một tiến bộ khoa học kỹ thuật nào cũng có thể là con dao hai lưỡi, trước khi nghĩ đến hai cái lưỡi dao ấy, hãy nhớ về bản chất của nó: một thứ vũ khí sắc lạnh, ép lên người thôi đã đủ sởn gai ốc.
Trong tương lai xa, các công ty kiến trúc nội thất đã phát minh ra một căn phòng cảm nhận được tâm tư của người dùng, từ đó biến không gian căn phòng trở thành khung cảnh mà người dùng mong muốn. Đôi vợ chồng tặng cho đám con căn phòng này, rồi thỉnh thoảng họ lại nghe thấy tiếng hét thất thanh vọng ra từ đó. Đã nhiều lần người vợ, với sự nhạy cảm trời sinh của phái nữ, cảm thấy có gì đó không ổn với căn phòng nọ, với những đứa con của họ. Không biết từ bao giờ, căn phòng luôn tái hiện cảnh đồng cỏ ở châu Phi, với cái nắng nóng cay độc và lũ sư tử đói nhìn chằm chằm vào con người. Tại sao lũ trẻ lại chỉ nghĩ đến cảnh tượng này? Và tiếng hét thất thanh đôi vợ chồng nghe được là của ai?
Từ những dữ kiện trên, mọi người có đoán được kết cục của câu chuyện không? Tin mình đi, dù mọi người có nghĩ gì đi chăng nữa, thì sự thật trong truyện ngắn “Thảo nguyên” - câu chuyện mở đầu cho tập 18 truyện ngắn với đề tựa “Người minh hoạ” của Ray Bradbury - vẫn kinh khủng hơn rất nhiều. Nếu với “Chuyện người tuỳ nữ”, Margaret Atwood đã cho thấy một tương lai mà kẻ mạnh dùng quyền lực để áp bức kẻ yếu, bất chấp tình người, thì trong “Thảo nguyên”, Ray Bradbury lại phác hoạ ra viễn cảnh khi quyền lực được trao vào tay phe yếu thế, và tương lai đó cũng không lạc quan hơn là bao. 17 truyện ngắn còn lại trong tập, không một câu chuyện nào tươi sáng. Nhưng chúng cũng không phải những câu chuyện của thế giới “phản địa đàng” (dystopia), nó là tương lai sẽ thực sự trở thành hiện thực của chúng ta. Để thấy rõ điều này ta có thể trở lại với “Thảo nguyên”. Hãy nghĩ đến lũ trẻ con đi, giờ khi chúng nó khóc nháo không để bạn yên, bạn thường làm gì để dỗ chúng ngoan ngoãn nhanh nhất có thể? Tống cho chúng nó cái ipad, cái điện thoại, cái laptop, phải không? Rồi bạn sợ chúng nó nhìn màn hình lâu thì sẽ hỏng mắt, chây lười béo phì, trở thành con nghiện đồ điện tử, bạn liền tịch thu đám đồ đó, bọn trẻ không đòi được thì đành chịu phải không? Sẽ sớm thôi, chúng sẽ không bao giờ phải “đành chịu” nữa. Hãy nghĩ đến cảm xúc của lũ trẻ khi những thứ chúng yêu quý bị tước đi. Hãy nhớ lại bạn đã nghĩ gì khi căm ghét một người. Rồi bây giờ hãy nghĩ: mình sẽ làm gì khi đó, nếu có sức mạnh trong tay?
Câu trả lời có làm bạn sợ không?
Ray Bradbury không cần cho chúng ta hy vọng. Dù sao thì tại bất cứ thời điểm nào trong lịch sử, với những người đang sống hạnh phúc đủ đầy, chẳng có gì thực sự khiến họ phải lo nghĩ xa ngoài việc làm thế nào để tiếp tục cuộc sống hạnh phúc đủ đầy đó. Thế nên điều Ray Bradbury thật sự muốn làm, đó là trở thành một tiếng nói vọng lại từ bên kia thời gian, nhắc nhở con người rằng điều gì đã cho họ cuộc sống ngày hôm nay cũng đều có thể tước đi cuộc sống của chính họ sau này. Tiếng nói của ông là những dòng văn đơn giản không phức tạp, những cốt truyện tưởng như chẳng có gì xảy ra, mà thực ra lại ẩn chứa những thông điệp rợn người. Tầm ảnh hưởng của ông rộng lớn đến nỗi, tờ Washington Post phải nhận xét rằng những truyện ngắn và tiểu thuyết của ông đã trở thành một phần của ngôn ngữ Hoa Kỳ, đất nước với sự tiến bộ về công nghệ dẫn đầu thế giới. Thật trùng hợp quá, nhỉ?
Lại một lần nữa Nhã Nam làm mình thất vọng với thiết kế bìa. Không phải bìa “Người minh hoạ” không đẹp, ngược lại là đằng khác. Thế nhưng mà có quá nhiều người mình hỏi đã trả lời rằng: “Ơ tưởng đây là chuyện cho trẻ con?” khi mình hỏi họ nghĩ “Người minh hoạ” viết về gì nếu chỉ được nhìn bìa sách để đoán. Thế có chết không cơ chứ? Người muốn tìm đọc science fiction như mình có thể sẽ bỏ qua một tuyệt tác nhường này, người muốn tìm truyện thực sự cho trẻ con thì có thể lại mua nhầm. Làm thế nào để mọi người ý thức được đây là một câu chuyện khoa học viễn tưởng, bìa sách cũng thể hiện điều đó, và vẫn khiến người ta phải mua để đọc đây? Rất nhiều người trong chúng ta hạnh phúc vì vô lo vô nghĩ, nhưng thứ hạnh phúc ấy mong manh lắm, mình mong mọi người đạt được hạnh phúc vì biết lái vận mệnh của mình không theo hướng huỷ diệt vào tương lai cơ. Mà để làm được điều đó, mọi người cần đọc được những câu chuyện mang tính “phản tỉnh” như “Người minh hoạ” trước đã.
Xem thêm bài viết:
Tổng hợp: Minh Ngọc