Bụi sao lần đầu tiên được xuất bản vào năm 1999. Bụi sao luôn được coi là cuốn tiểu thuyết giả tưởng mang màu sắc khác biệt nhất của Gaiman, cả so với những tác phẩm trước đó và cho đến nay.
Trong ngôi làng Bức Tường nơi anh lớn lên, Tristran Thorn đem lòng si mê một thiếu nữ xinh đẹp khi còn nhỏ. Chàng trai trẻ khăn gói lên đường đi Xứ Tiên để tìm một ngôi sao băng rơi xuống trên trời, hứa sẽ cùng cô sánh vai trong thánh đường. Chuyến phiêu lưu ở xứ sở kỳ lạ, rùng rợn và đầy nhiệm màu đã xoay chuyển con người và thế giới của Tristran theo những cách anh chưa từng ngờ đến, biến anh thành một người hùng thực sự trong câu chuyện của mình. Chưa bao giờ ranh giới giữa thế giới thực và cổ tích đã mong manh đến vậy. Sự kỳ quặc và đen tối của Xứ Tiên chỉ cách con người đúng một bức tường thành.
Bụi sao ẩn chứa những câu chuyện lạ lùng đằng sau hành trình của người hùng trẻ tuổi để rồi chứng minh điều đã nói trên, rằng cổ tích còn thật hơn những gì chúng ta cảm nhận.
Neil Richard Gaiman sinh ra tại Porchester, Anh, vào năm 1960. Tuy nhiên, ông hiện đang sống ở Hoa Kỳ. Ông là một tác giả đa tài, được gọi là "ngôi sao nhạc rock" của văn học thiếu nhi thế giới, cũng như là một tác giả nổi tiếng của các truyện ngắn, truyện tranh và tiểu thuyết giả tưởng. Sách của Gaiman đã được dịch ra trong 28 ngôn ngữ khác nhau và ông đã nhận được nhiều giải thưởng danh giá. Ông là tác giả đầu tiên nhận được huân chương Newbery và Carneige cho cùng một tác phẩm.
Người đọc thường thấy Neil Gaiman sử dụng một phong cách độc đáo. Những màu nhiệm, kỳ diệu, niềm vui và cả sự nghiêm túc có thể được tìm thấy trong Bụi sao và các tác phẩm văn học khác. Ông nói rằng, ngay khi ông bị hạn chót thúc giục, những ý tưởng đến từ sự tuyệt vọng. Khi ông chuyển sang một hoạt động khác, những ý tưởng cứ xuất hiện bất ngờ.
Xem thêm bài viết: Top 8 cuốn sách hay nhất của "Tiểu thuyết gia kỳ ảo" Neil Gaiman
Bụi sao được đánh giá là cuốn truyện cổ tích dành cho người lớn, những câu chuyện trong đó có khi cổ tích còn hơn cả sự thật. Một cuốn tiểu thuyết cổ quái, nhân văn, đen tối và chứ đầy cảm xúc mang đúng phong cách đặc trưng của Neil Gaiman. Nhà sách trực tuyến Pibook.vn gửi tới bạn đọc bài tổng hợp review sách Bụi sao được nhiều độc giả yêu thích và đánh giá cao trên cộng đồng thích đọc sách. Cùng đọc tham khảo các review sách bên dưới nhé!
Như nhiều câu chuyện cổ tích tuổi thơ khác, Bụi sao của Neil Gaiman xoay quanh những cuộc phiêu lưu - cuộc phiêu lưu ngắn ngủi của Dunstan và chuyến du ký dài hơi của Tristran. Hai hành trình đó, dù ngắn hay dài, đều có liên quan đến những rung cảm và tình yêu.
Với Dunstan, đó có lẽ là cảm giác mới lạ, đê mê của rung động chớp nhoáng. Nhưng với Tristran, đó là hành trình xuất phát từ “tình yêu thuần khiết và chân thành” - anh đi tìm sao băng cho người con gái anh yêu. Để rồi sau chuyến đi định mệnh đó, thoát ra khỏi “bức tường”, anh không chỉ trưởng thành về thân xác và suy nghĩ, mà còn có được tình yêu đích thực, có được ngôi sao băng của cuộc đời mình.
Bạn sẽ bắt gặp trong cuốn sách này đầy đủ những nhân vật thường thấy trong cổ tích: người thường, tiên, phù thuỷ, công chúa, hoàng tử, người lùn, nữ thần… Và điều hay ho là, mỗi nhân vật xuất hiện đều được móc nối một cách khéo léo vào mạch truyện, để dần dần mở ra những tình tiết bí ẩn mà bạn sẽ khám phá trong hơn 200 trang. Mô típ không mới, kết quả dễ đoán định, nhưng điều khiến cho mình cứ đọc ngấu nghiến không ngừng là cách tác giả “thả thính” và dẫn dắt, khiến các chi tiết ăn nhập với nhau, đôi chỗ cho mình suy luận hoặc suy ngẫm chút đỉnh.
Suy ngẫm về việc theo đuổi tình yêu/đam mê của cuộc đời mình, về lời hứa, vềq quyền lực, về thủ đoạn, về tự do, cả về những sự giúp đỡ nữa. Mình thích cách tác giả xây dựng hình ảnh ông già nhỏ thó, nữ thần rừng và tàu tự do Perdita giúp đỡ Tristran trong suốt hành trình của anh. Để thấy là người tốt trên đời còn nhiều, hay như chính Tristran cũng thừa nhận là “bất kỳ tiến triển nào anh đạt được trên con đường thực thi sứ mệnh cũng đều bắt nguồn bằng việc chấp nhận sự giúp đỡ được đề nghị trao cho anh”.
Chi tiết mình thích nhất (xin phép spoil một chút ở đây) chính là khi mụ phù thuỷ định lấy đi trái tim của Yvaine, thì cô nói rằng mụ sẽ không lấy được nữa vì trái tim cô trao cho người khác rồi. Tinh tế thiệt. “Mọi kẻ đang yêu đều có trái tim của một người điên và đầu óc của một nghệ sĩ hát rong”. Trái tim kẻ điên ấy không thuộc về họ nữa. Nhưng từ khi nào? Mụ phù thuỷ chẳng nói là từ sau đêm ở nhà trọ đã thấy trái tim cô bớt sáng đi đấy sao. Vì từ giây phút Tristran thiêu bàn tay của mình trong lò lửa để cứu cô, thì bàn tay lành lặn còn lại của anh đã nắm tay cô và tình yêu của anh đã nắm trái tim cô rồi
Đây là cuốn đầu tiên mình đọc của Neil Gaiman và đã phải lòng với cách viết của tác giả này. Người lớn đọc cổ tích không phải là một cuộc tẩu thoát những bụi bặm xô bồ, mà là ở giữa những phiền muộn vẫn thấy tâm hồn mình trong, trái tim mình rung, xúc cảm mình rộn.
Đánh giá cá nhân: 4.5/5
Một câu chuyện KÌ DIỆU.
Câu chuyện này của Neil Gaiman không có rùng rợn hay ma mị đâu, mà nó dễ thương hết sức tưởng tượng. Một câu chuyện mang đậm màu sắc thần tiên và phép màu.
Đó là chuyến hành trình phiêu lưu đến miền đất Xứ Tiên của chàng trai Tristran Thorn. Vì tình yêu nồng nhiệt của mình, vì lời hứa sánh vai cùng nàng trong thánh đường, chàng trai trẻ đã lên đường tìm kiếm ngôi sao băng từ trên trời vừa rơi xuống cho người con gái anh yêu. Ở một thế giới mới, Tristran đã đưa mình trở thành nhân vật chính trong câu thần tiên của chính mình, một người hùng chân chính.
Lại là một bối cảnh đặc biệt mà Neil Gaiman dựng lên bởi sự sáng tạo và trí tưởng tượng vô biên của mình. Tưởng chừng như sáo rống nhưng lại rất sâu sắc. Một câu chuyện đầy những yếu tố kì diệu nhưng cũng chân thật đến lạ kì. Nhân vật trong câu chuyện này cũng chẳng thể khó chịu ai luôn, từ nhân vật chính đến nhân vật phụ, từ phản diện đến chính diện. Thu hút một cách.... acksfsdkbvdhosa (không thể nói thành lời!). Cách xây dựng cốt truyện của Neil Gaiman thì chưa bao giờ gây thất vọng cả, cuốn hút kinh khủng. Những tình tiết ban đầu cứ ngỡ rời rạc nhưng càng về sau, tất cả đều ăn khớp với nhau không trừ một kẽ hở luôn ấy. Diễn biến câu chuyện cứ thế chảy trôi trong những câu văn nhẹ nhàng, những chi tiết đầy ma thuật cho đến bước ngoặt ở phần cuối, một cái kết quá bất ngờ.
Vẫn là với phong cách của Neil Gaiman, từng chi tiết, từng nhân vật, từng sự kiện đều mang tầng ý nghĩa nào đó. Có chút kì quái nhưng cũng đầy nhân văn, chút đen tối nhưng cảm xúc cũng dạt dào kinh khủng. Thực sự rất rất là thú vị luôn!!! Bụi sao giống như một câu chuyện cổ tích ấy, nhưng nó đích đáng là dành cho người lớn hay nói cách khác, người lớn mới có thể hiểu một cách tường tận câu chuyện này. Một điều quen thuộc của bác Neil trong những tác phẩm của mình mà mình cảm nhận được.
Một cuốn sách đẹp từ nội dung đến hình thức. Không hiểu vì sao mà Bụi sao lại không được hot hòn họt như mấy cuốn kia của bác Neil nhở? Hay lắm luôn ấy nên recommended nhiệt tình cho mọi người nha. Nhã Nam dịch cũng trơn tru lắm, bìa đẹp nữa, không gây thất vọng tí nào!
“Tristran Thorn
Tristran Thorn
Không biết tại sao mình lại được sinh ra
Và lập một lời thề ngu ngốc
Quần sọc, áo khoác, sơ mi đều đã rách
Vậy nên anh tuyệt vọng ngồi đây
Chẳng mấy chốc mà phải đối diện với sự khinh rẻ của tình yêu đích thực đời anh
Wistran
Bistran
Tristran
Thorn.”
Sự phấn khích chen lẫn hồi hộp đã dẫn dắt ta ngay từ những dòng đầu tiên cho tới tận dòng chữ cuối cùng của cuốn truyện. Để mà nói chính xác, nhiều thứ cảm xúc khác nữa, ví như thích thú, bàng hoàng,… cứ nô nức đòi giành chỗ của nhau trong tâm trạng của ta lộ liễu tới nỗi nếu có ai theo dõi ta trong quá trình đọc cuốn sách này, có lẽ họ sẽ thấy biểu cảm khó coi của ta chẳng khác khuôn mặt của Phu nhân Semele với tâm trạng giằng xé một cách lộ liễu khi nhìn thấy bông hoa tuyết điểm làm bằng thủy tinh bị mất từ nhiều năm về trước.
Chuyện cố tích chỉ dành cho trẻ em? Bụi sao không chỉ làm suy nghĩ đó biến mất như nó chưa từng tồn tại mà còn khiến ta nhận ra có những cuốn truyện cổ tích kỳ thực là dành cho người lớn. Neil Gaiman tạo nên một tác phẩm cổ quái hơn cả chiếc gương thần của kế hoàng hậu và lãng mạn hơn cả điệu khiêu vũ của Belle và chàng Quái vật trong thư viện hoàng gia.
Chẳng có thứ gì khó hiểu trong cuốn chuyện đầy những phép màu kỳ dị này, cho dù có những sự kiện, những nhân vật ta không nên đòi hỏi nguồn gốc tường tận của nó thì hơn. Vì nếu làm thế, ta cũng sẽ chẳng thu được ích lợi gì y như việc ta hỏi tại sao mầm chồi lớn lên lại được gọi là cây hay tại sao những hình thù kỳ lạ từng cụm trên bầu trời lại được gọi là những đám mây vậy. Giả như có thứ gì gây cho người đọc chút trở ngại khi đọc cuốn truyện này, thì đó là việc lựa chọn xem câu nói của Primus hay người đàn ông bé nhỏ bí ẩn khiến ta tâm đắc hơn. Người đàn ông bí ẩn thì bảo rằng “mọi kẻ đang yêu đều có trái tim của một người điên và đầu óc của một kẻ hát rong” . Người còn lại cũng thông thái không kém:“ anh còn trẻ, lại còn đang yêu. Mọi thanh niên ở vào hoàn cảnh của anh đều là anh chàng khốn khổ nhất trần đời”.
Cảm ơn Nhã Nam và dịch giả Huyền Vũ rất nhiều vì đã đem đến "Bụi sao" bản tiếng Việt tuyệt "đẹp" từ bìa sách tới nội dung cho độc giả
Tổng hợp: Thanh Nhã
Cảm ơn bạn đã xem bài viết "Review tiểu thuyết Bụi sao"