Trên một hòn đảo hẻo lánh, nơi sự cô lập tạo nên một thế giới riêng, gia đình cô bé Liv đã dệt nên một cuộc sống đầy ẩn khuất và rằng đe. "Nhựa Cây" của Ane Riel không chỉ là một tác phẩm trinh thám mà còn là một thiên anh hùng ca sâu lắng về tình phụ tử, về sự bảo vệ đến cực đoan mà một người cha có thể dành cho đứa con gái nhỏ của mình. Cuốn sách là một cung đường nhấn chìm bạn vào những tình tiết kịch tính, nơi mỗi bước đi tiết lộ một chân trời của tình yêu và điên rồ.
Ngôi nhà được xây thành pháo đài, với những bẫy và biển cảnh báo, giấu kín Liv khỏi ánh mắt tò mò và nguy hiểm của thế giới. Và khi chứng kiến cách mà người cha che chở con gái mình, bạn sẽ không khỏi xao xuyến trước tình thương mà cũng đầy hoang mang trước hậu quả của nó. Người cha này đã sẵn sàng làm mọi thứ, từ việc trộm cắp cho đến giết người, chỉ để giữ Liv an toàn. Nhưng an toàn, ở đây, có phải là một lồng son sao?
"Nhựa Cây" đã làm rung động cộng đồng yêu sách và giới phê bình với những giải thưởng danh giá, và khiến hàng chục nghìn độc giả Đan Mạch mê đắm. Bây giờ, cuốn sách này sẽ chạm đến bạn, với những chân lý phơi bày từ những chiếc hộp xếp chất trong xưởng chứa đầy bí mật của một người cha tuyệt vọng. Hãy cùng khám phá nơi tình yêu và sự sống còn giao tranh ác liệt, trong thế giới kỳ bí của "Nhựa Cây".
Tác giả: ANE RIEL
Dịch giả: Hoàng Anh
Nhà xuất bản: Phụ nữ Việt Nam
Số trang: 372
Phát hành: 2023
Giá bìa: 118.000đ
Mua tiểu thuyết online 'Nhựa cây' tại Nhà sách trực tuyến Pibook.vn giảm từ 30% giá bìa
Trong thế giới u tối của "Nhựa Cây", sự thật thường bị chôn vùi sâu dưới lớp vỏ bọc của tình thân ái tưởng chừng thánh thiện. Ane Riel đã vẽ nên một bức tranh rùng rợn về mặt tối của tình phụ tử qua câu chuyện về Liv và người cha với những quyết định cực đoan. Chúng ta bắt đầu cuộc hành trình vào lòng của hòn đảo hoang vắng, nơi mỗi bóng cây, tiếng sóng vỗ, và những giọt nhựa cây đều giữ một bí mật kinh hoàng. Blog sách hay của Nhà sách trực tuyến Pibook.vn gửi tới bạn đọc tổng hợp một vài chia rẻ cảm nhận của độc giả đã đọc tác phẩm, mời bạn tham khảo các review sách bên dưới!
Nhựa cây | Ane Riel
Đánh giá cá nhân: 4,5/5
"Căn phòng trắng hoàn toàn tối đen lúc bố giết bà nội. Tôi có mặt ở đó. Carl cũng vậy, nhưng họ chẳng bao giờ nhận thấy thằng bé. Đó là buổi sáng trước đêm Giáng sinh, và trời bắt đầu đổ tuyết, nhưng chúng tôi không được hưởng một Giáng sinh trắng đúng nghĩa vào năm ấy."
Ngay từ những dòng đầu tiên, Nhựa cây đã được bao trùm bởi một bầu không khí kì lạ và tăm tối. Câu chuyện diễn ra chủ yếu thông qua lời kể của Liv, một cô bé sáu tuổi sống với gia đình trên bán đảo nhỏ mang tên Đầu.
Liv qua đời khi cô mới chỉ sáu tuổi, hay ít nhất, đó là những gì mà các nhà chức trách địa phương nghĩ. Để bảo vệ con gái khỏi thế giới này, cha cô đã làm giả cái chết của Liv đồng thời để cô sống ẩn mình trong chiếc container cũ kĩ của ông.
Nhờ đó, Liv sẽ được an toàn.
Cảm giác xa cách được đưa vào lời kể chuyện một cách khéo léo làm cả thế giới kì lạ của Liv như hiện ra trước mắt mình. Bởi lẽ, những điều đối với cô bé là "bình thường" thực chất lại hỗn loạn và ám ảnh vô cùng.
Văn phong của Ane Riel khá đơn giản song cách mà cô dẫn dắt người đọc bằng con chữ đã khiến mình choáng ngợp. Tựu chung, Nhựa cây đối với mình là một cuốn sách rất độc đáo và đáng để thử !
Đánh giá cá nhân: 4.25/5
Một trong những cuốn trinh thám – kinh dị hay nhất tớ đọc gần đây!
Có thể nói tớ biết đến Nhựa Cây rất tình cờ bởi ẻm đã vô tình lọt vào đôi mắt cận 6 đi-ốp của tớ khi đang dạo quanh gian của NXB Phụ Nữ tại Hội sách Hà Nội vừa rồi. Mang tâm thế của một trang giấy trắng, tớ quyết định quất luôn Nhựa Cây mà không hề đọc review hay giới thiệu về tác giả tác phẩm trước đó, kiểu như trò may rủi, may thì cuốn này hợp gu, mà xui thì tội tình cho cái ví chút đỉnh thôi hà
Tuy nhiên, có lẽ tổ đã độ trái tim của người thiếu nữ say mê các con chữ nên Nhựa Cây chính là một trong những tác phẩm trinh thám – kinh dị XUẤT SẮC NHẤT tớ đọc vừa qua. Nhựa Cây không chỉ đem lại cho tớ sự hồi hộp, phấn khích, tò mò mà tác phẩm này còn đem đến cho tớ một kiến thức mới mẻ, cũng như một nỗi ám ảnh và sự kinh khiếp dị thường mà rất rất rất lâu rồi tớ mới tìm lại được ở trong một cuốn sách trinh thám – kinh dị.
NHỰA CÂY chắc chắn là một cuốn sách bạn không nên bỏ qua đâu, nhất là khi Halloween đã rất cận kề rồi
Tác phẩm mở đầu bằng một câu giới thiệu quỷ dị:
“Căn phòng trắng hoàn toàn tối đen lúc bố giết bà nội.”
Chọc thẳng vô trọng tâm vấn đề, thành công trong việc khơi gợi trí tò mò của độc giả và thôi thúc người đọc tìm ra sự thật đằng sau câu trần thuật kì lạ, thậm chí có phần đáng sợ ấy. Trời má, quá vjp prO! Cũng chịu số phận thảm khốc như bà nội, Liv chết khi cô bé mới chỉ sáu tuổi. À thì, đó là những gì giới chức địa phương ghi nhận sau lời khai báo vụ mất tích của cô con gái đến từ Jens Horder – cha của Liv. Nhưng sự thật thì Liv đang ẩn mình thật sâu trong thùng container chất đống những đồ phế thải mà cha mang về nhà. Bằng cách này, Liv sẽ không bị ai phát hiện. Cô bé sẽ không phải đi đến trường và nằm trong vòng an toàn tuyệt đối.
Quan trọng hơn, Liv sẽ không bao giờ phải rời xa bố mẹ mình nữa.
Nhựa Cây đã cuốn hút tớ ngay từ trang đầu tiên bởi lời trần thuật quái dị. Hơn hết, câu chuyện đã khiến não bộ tớ sục sôi một câu hỏi: Tại sao một cô bé sáu tuổi mà có thể buông ra câu nói ấy với tâm trạng bình thản đến vậy? Và vì lý do gì mà Liv phải giấu mình khỏi thế giới trong một cái container nhằm mục đích duy nhất là giả vờ rằng mình đã chết?
Nhựa Cây tiếp tục dẫn dắt bạn đọc bằng các lá thư của bà Maria Horder – mẹ Liv gửi cho em. Sự kì quái của các lá thư đã dần dần hé lộ ra một bí mật khủng khiếp được che giấu đằng sau ngôi nhà hội hám, chồng chất rác rưởi tọa lạc biệt lập tại Đảo Đầu, nơi mà cả gia đình nhà Horder sinh sống tách biệt với thế giới.
Chúng ta có Jens Horder – bố của Liv, một người được biết đến với nhan sắc mà nếu debut trong một nhóm nhạc hẳn sẽ đảm nhận vai trò visual; tuy nhiên, Jens Horder sở hữu một nỗi ám ảnh, gần như bệnh hoạn với việc đem đồ bỏ đi về nhà tích trữ. Bên cạnh đó, tình yêu và sự gắn kết của Jens Horder dành cho gia đình tỷ lệ thuận với cảm giác khiếp đảm rằng tổ ấm của mình sẽ tan vỡ, dẫn đến sự lệch lạc trong suy nghĩ và cảm xúc của Jens Horder, khiến hắn lạc lối trong bóng đêm; sau cùng làm ra những hành động kinh khủng, vượt xa ranh giới của pháp luật cũng như đạo đức con người. Khởi nguồn cho bi kịch này, có lẽ một phần do Jens Horder chịu ảnh hưởng từ phương pháp nuôi dạy con kì quặc của cha hắn – Silas Horder – thể hiện qua những việc làm khó hiểu cùng cậu con trai khi còn bé. Một trong số đó là việc ông đã tự hào tiết lộ cho con trai về đặc tính độc đáo và khác thường của Nhựa Cây mà không hề ngờ rằng, lời dạy của mình sẽ là cú hích mang tính quyết định, đẩy con trai vào vũng lầy tăm tối.
“Nhựa cây có thể chữa lành và bảo vệ, nhưng cũng có thể giết chóc. Điều đó mê hoặc Jens Horder.”
Chúng ta có Maria Horder – yêu chồng và thương con hết mực, nhưng dường như chị cũng dần đánh mất bản thân trong tình yêu mù quáng và sự chiếm hữu điên loạn của chồng.
Và chúng ta có Liv – nhân vật trung tâm của câu chuyện, một bé gái hoang dã và thông minh khiến tớ liên tưởng đến công chúa Momoka của Ghibli (nhưng là phiên bản kinh dị) hoặc anh chàng Người Rừng trong Tarzan. Dành cho bố sự yêu thương hay sùng kính hết mực, Liv đã không hề nhận ra cách nuôi dạy của Jens Horder trái hoàn toàn với luân thường đạo lí mà vẫn ngoan ngoãn nghe theo, chẳng hề hay rằng Jens Horder đang từng bước lôi em xuống vũng lầy cùng mình.
Hiếm có một cuốn sách này làm tớ mất ăn mất ngủ, một phần là vì cách triển khai và nội dung câu chuyện siêu bánh cuốn không thể làm tớ rời mắt, và hai là do... kinh quá không ngủ được.
Với việc khai thác xoay quanh nhựa cây, giống như nhan đề cuốn tiểu thuyết, đây là một đề tài mới lạ mà tớ chưa từng thấy ở tác phẩm nào trước đó. Tác phẩm lột tả rất sâu và trần trụi diễn biến tâm lý của từng nhân vật, đặc biệt là Jens Horder với nỗi ám ảnh về tình yêu cùng sự chiếm hữu biến thái và vặn vẹo của mình đối với gia đình, xuất phát từ nỗi tuyệt vọng cùng cực khi phải chứng kiến người thân bị cướp đi khỏi đời mình một cách đột ngột và thảm khốc đến đau đớn.
“Thứ con thấy là nhựa cây. Và cái cục hổ phách này là nhựa cây của một cái cây cổ đại... với một con kiến cổ đại bị mắc kẹt bên trong.”
Đâu ai có thể ngờ câu nói của Silas đã gieo vào đầu con trai mầm mống đầu tiên cho sự loạn trí sau này.
Mặc dù gai ốc sởn hết lên khi đọc những phân đoạn miêu tả tâm lý của Jens Horder hay các trang viết khắc họa mối quan hệ cha con giữa Jens và Liv chẳng khác nào hiện thân cho tình cha con của Jens và Silas ngày xưa, song, tớ vẫn cực kì ấn tượng trước sự khéo léo của tác giả Ane Riel khi đưa người đọc trải qua đầy đủ cung bậc xúc cảm xuyên suốt Nhựa Cây: từ đồng cảm, cảm thấy có gì đó sai sai, khó hiểu, kinh hãi, và cuối cùng là muốn gặp chị Huệ ngay tức khắc.
Sự thông minh và gọn gàng trong cách thắt nút hay mở nút ở các tình huống và cách tác giả sắp xếp trình tự mạch truyện, cũng như đưa câu chuyện lên cao trào đỉnh điểm khiến tim tớ nhảy thon thót trong lồng ngực cũng là yếu tố để tớ đánh giá cao Nhựa Cây. Tuy nhiên, tất cả những tinh túy xây đắp nên tác phẩm này chắc hẳn vẫn không thể khiến tớ hốt hoảng tột cùng bằng đoạn kết.
Ối trời, nghĩ lại vẫn thấy sốc thật chứ. Nó khiến tớ sững sờ và rùng mình, phải chăng bi kịch này sẽ lặp lại, không kết thúc chăng, như thể dòng dõi Horder sẽ mãi mãi bị kẹt lại trong vùng lầy của sự đổ vỡ và điên loạn không thể nào cứu vãn?
Nhìn chung, Nhựa cây là một tiểu thuyết trinh thám tâm lý, kinh dị, thriller mà cá nhân tớ rất tâm đắc và đặc biệt highly recommend mọi người. Không một đám choai choai chui vào một căn nhà bỏ hoang, không một tên ngờ nghệch nào làm ra hành động đi vào lòng đất như những tác phẩm kinh dị thông thường, Nhựa Cây là một sự sáng tạo mới mẻ nơi một tác phẩm rùng rợn và thực sự lâu lắm rồi mới có một cuốn sách trinh thám dung lượng không quá lớn, nhưng đủ để làm tớ sởn tóc gáy khi đọc thế này. Với những giải thưởng văn học mà Nhựa Cây đã xuất sắc giành được theo như giới thiệu được ghi rõ ràng trong sách, đây cũng là lời khẳng định cho chất lượng của cuốn tiểu thuyết cũng như sự đầu tư chỉn chu về mặt nội dung của tác giả dành cho đứa con tinh thần của mình! Hy vọng Nhựa Cây sẽ được biết đến rộng rãi và được đón nhận nhiều hơn nữa!!
Đọc đi các bác ơiiiiiiii, hãy tin tui! Xin thề với tất cả các trên trái đất là không hề tốn thời gian của các bác đâu!!!
Nhựa cây - Ane Riel
Căn phòng trắng hoàn toàn tối đen lúc bố giết bà nội. Tôi có mặt ở đó.
Liv 6 tuổi, thốt ra câu nói trên một cách nhẹ tênh, như thể việc bố giết bà là cách giải thoát cho bà, cho bố và cả gia đình Liv. Việc này là cần thiết.
Câu chuyện xoay quanh Liv và gia đình kỳ quặc của cô, gia đình sống biệt lập trên đảo Đầu xa xôi, sản xuất đồ gỗ và bán cây giáng sinh, đã từng. Người bố với thói quen gom nhặt và tích trữ những món đồ cũ, có thể hình dung ra khung cảnh căn nhà lọt thỏm giữa những món đồ phế liệu, chuột, gián và hằng hà sa số côn trùng. Bức tranh này còn toát ra một mùi khó ngửi bởi những món đồ cũ, ẩm mốc, bụi bặm, chất thải từ những con vật nuôi ngoài nhà và nhất là mùi xú uế của người phụ nữ (đã từng xinh đẹp) lầu trên.
Người bố dạy cho Liv những kỹ năng “sinh tồn”, câu cá, săn bắt, thu hoạch nhựa cây và chế biến chúng. Những công việc quá sức với một cô bé 6 tuổi, đáng ra phải được đi học và có bạn bè. À, nói về bạn, Liv có Carl, em trai sinh đôi, Carl mất khi được vài tháng tuổi vì một sự cố, hay nói đúng hơn là một trong những tác động chính tác động lên cuộc đời của những người còn sống: bà nội, bố mẹ và Liv. Carl đồng hành với Liv trong những buổi ra ngoài ban đêm, vào rừng, thu thập những nhu yếu phẩm, những cuộc chạy trốn và khi bố giết bà.
Liv mất vào năm 6 tuổi, mất trên giấy tờ, ai mà biết lí do đằng sau đấy là gì. Chỉ biết khi “chết giả” như vậy thì không ai có thể mang cô bé ra khỏi đảo Đầu, đi xa khỏi cha mẹ. Trong thời gian đó, một người em khác của Liv mất đi, phải chăng em bé mất đi là do sức khỏe người mẹ không đủ để sinh em ra? Do em không đủ mạnh mẽ để đến thế giới này? Hay còn điều gì khác?
Nhựa cây đưa mình đi từ bình minh hửng nắng, không khí trong veo thoảng mùi nhựa cây đến những khoảng rừng ẩm ướt, rồi trời tắt nắng, không gian xung quanh đen kịt đi, bức bối, ngột ngạt len vào những mảng màu từ sáng đến tối. Chỉ muốn gấp rút thoát đi cho nhanh.
Tổng hợp: Minh Ngọc