Trong những trang của "Ảo ảnh hạnh phúc", Grégoire Delacourt đã chạm đến trái tim của độc giả bằng hành trình đầy xúc động của Antonie - một người đàn ông với cuộc sống chông chênh, bị quật ngã bởi những sóng gió không ngừng nghỉ. Thấu cảm với những mất mát và đau khổ, cuốn sách không chỉ là một áng văn chương mà còn là một cuộc hành trình tìm kiếm giá trị thực sự của hạnh phúc và sự tha thứ.
Antoine, một chuyên gia ngành bảo hiểm, đã dành phần lớn cuộc đời để định giá sinh mạng người khác. Nhưng khi đối mặt với những khúc khuỷu của chính cuộc đời mình - từ tình yêu thương thiếu vắng trong tuổi thơ, qua một cuộc hôn nhân tan vỡ, cho đến việc mất đi quyền nuôi con - anh bắt đầu tự vấn giá trị thật của đời mình. "Ảo ảnh hạnh phúc" không chỉ là một câu chuyện, mà còn là một bức tranh đa sắc về những mảng tối và ánh sáng trong từng con người, về những lựa chọn đầy đau đớn và những khám phá giải thoát.
Delacourt, với bút pháp tinh tế và sâu sắc, đã khắc họa một Antoine đầy phức tạp, một người đàn ông đang mỏi mệt giằng xé giữa "niềm hạnh phúc giả tạo và những bi kịch có thật". Từ miền Bắc nước Pháp đến bờ Tây Mexico, Antoine đã trải qua hành trình tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi chất chứa bao tự vấn: "Cuộc đời đáng giá bao nhiêu?" Khám phá qua mỗi trang sách là sự nhận ra rằng, mặc kệ những thăng trầm, có một sức mạnh vô hình vẫn luôn hiện hữu - sức mạnh của sự tha thứ và khả năng cứu chuộc chính mình.
"Ảo ảnh hạnh phúc" không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một thông điệp mạnh mẽ về hy vọng và nhân tính. Delacourt, nhà văn đã gây tiếng vang với "La Liste de mes envies", một lần nữa chứng tỏ năng lực kể chuyện đặc biệt của mình qua cuốn sách này, khẳng định một sự thật mà ai cũng cần nhớ: Dù cuộc sống có phủ đầy ảo ảnh, hạnh phúc thực sự vẫn nằm trong tầm tay chúng ta.
Tác giả: Grégoire Delacourt
Dịch giả: Thanh Hương Foucher
Nhà xuất bản: Phụ nữ Việt Nam
Số trang: 356
Phát hành: 2021
Giá bìa: 114.000đ
Đặt tiểu thuyết giá rẻ ‘Ảo ảnh hạnh phúc’ tại Nhà sách trực tuyến Pibook.vn tiết kiệm 30% giá bìa
Trong mê cung của cuộc sống, chúng ta đôi khi lạc lối giữa hàng vạn lựa chọn và những ảo ảnh về hạnh phúc. "Ảo Ảnh Hạnh Phúc" của Grégoire Delacourt là chìa khóa mở cánh cửa vào những khu vườn ẩn sâu trong tâm hồn, nơi giá trị của cuộc sống và hạnh phúc được khắc họa qua từng nét chữ đầy chất thơ. Đây không chỉ là một cuốn tiểu thuyết, mà là hành trình khám phá tận cùng của cảm xúc, nơi mỗi trang sách như tiếng vọng của linh hồn đang tìm kiếm ánh sáng giữa đêm tối. Blog sách hay của Nhà sách trực tuyến Pibook.vn gửi tới bạn đọc tổng hợp một vài review chia sẻ của độc giả đã đọc tác phẩm, mời bạn tham khảo các review bên dưới!
Ảo ảnh hạnh phúc - Grégoire Delacourt
Rate 5/5
Một cuốn sách đọc mà khóc muốn đui con mắt, vì thương.
Những đứa trẻ, khi bị cha mẹ trách mắng, chúng sẽ không ghét bố mẹ mà lại ghét bản thân chúng nhiều hơn. Vì chúng sẽ luôn nghĩ, là tại chúng không xứng đáng được yêu thương.
Và tình yêu thương, thực ra cũng cần phải được dạy dỗ mới hình thành được. Một người chưa từng nhận được yêu thương, luôn luôn phải kìm nén cảm xúc, thì đâu thể biết cách yêu thương người khác đúng cách. Và nhân vật “bố” trung tâm của câu chuyện đã thất bại như vậy.
Khi còn nhỏ, là một đứa con đầu lòng quá hiểu chuyện, trong một gia đình với người mẹ khát khao việc “được người khác khao khát”, còn người cha luôn trầm lặng, bị cuốn lấy trong cơn cuồng si tình yêu với người vợ đẹp của mình mà từ bỏ cả ước mơ; nhân vật “tôi” dường như lạc lõng trong chính gia đình ấy. Luôn bị thờ ơ, bị coi nhẹ, và không biết cách “yêu thương”. Lớn lên, dù nhận thức được phần thiếu xót của chính mình, nhưng không có người phụ nữ nào đủ kiên nhẫn ở lại dạy anh cách yêu, nên vòng lặp như cha anh lại xuất hiện, và cường độ tác động còn mạnh mẽ hơn. Anh dành hết mọi thứ anh cho rằng sẽ đem lại hạnh phúc cho vợ con anh để xây dựng gia đình, sự quyến rũ của người vợ, những câu chuyện với những đứa con, sự tha thứ liên tiếp khi bị phản bội, và sự chịu đựng không phản kháng đến nhàm chán… để duy trì thứ “ảo ảnh hạnh phúc”. Nhưng bi kịch vẫn xảy đến với người chưa từng được yêu thương. Một bi kịch khủng khiếp, tan tác, đau lòng.
ó nhiều những chuyện, nếu chỉ lẳng lặng trải qua, thì thấy cũng là chuyện thường ngày, quen thuộc, nỗi buồn thương cũng chẳng đọng lại lâu lắm; nhưng một khi đã được viết lại bằng câu chữ, thì nó lại có tính tác động đến cảm xúc mạnh mẽ khủng khiếp.
Kiểu như:
“…một người đàn ông dành 15 năm cuộc đời cống hiến đến mất đi lòng trắc ẩn đầy tính người để mua được một chiếc ô tô, hào hứng nghĩ sẽ đưa vợ đi đâu đầu tiên ăn mừng, để rồi người phụ nữ của anh nhìn thấy và chê nó xấu, niềm vui bị dập tắt bởi lý do chẳng mấy liên quan, rằng con đang ngủ cần yên tĩnh…” => chuyện quen nhỉ, nhưng đọc lên thì ai mà chẳng khó chịu trong lòng.
Mình có một em bé, nên mình thực sự vô cùng dè dặt trong việc đánh giá cách nuôi dạy con của người khác, trừ khi được hỏi ý kiến. Mình sợ sự phán xét của mình cho người khác, gây ra hậu quả. Rồi, đến một ngày mình vô tình sai, cũng sẽ không được các bà mẹ khác nhìn vào và bao dung tha thứ. Vậy nên, với những bậc cha mẹ mà chúng ta đang thấy họ yêu thương con cái sai cách, nếu nhất định phải phán xét, cũng hãy để dành một chỗ trống cho sự cảm thông; biết đâu, quá khứ họ đã thiếu đi bài học quan trọng ấy; và biết đâu, khi chính chúng ta làm cha mẹ rồi, cũng có lúc cần đến sự tha thứ ấy để tiếp tục yêu thương và liên tục sửa sai để thay đổi.
Mình chưa từng nghĩ sẽ cho một cuốn sách văn học Pháp 5/5 vì nếu để ý, mọi người sẽ thấy, cuốn nào của tác giả người Pháp cũng có một (vài) chi tiết về chuyện ngoại tình, kể cả là với nhân vật chính hay phụ, kiểu gì cũng phải có lấy vài phân cảnh vài mẩu chuyện. Mình không phán xét chuyện ấy, thực sự, ngay cả khi người ta nói về nó như một vấn nạn đạo đức, mình vẫn chẳng có ý chỉ trích gì chuyện ấy; nhưng nếu cuốn nào cũng có chi tiết ấy, thì vô hình chung sẽ gây ra một cảm giác, đó chính là “văn hoá Pháp” mà mình không chắc là nó có đúng vậy không nữa ???
Cuốn này là ngoại lệ, dù nó vẫn đầy rẫy những câu chuyện ngoại tình ra đấy.
Vì việc cần làm đôi khi không phải là chịu đựng mà phải đứng lên phản kháng, phải cho con thú trong mình tìm được cách thoát ra ngoài trước khi nó càng lúc càng lớn đến mức quá mức kiểm soát.
Sự kìm nén của nhân vật “tôi” đã nuôi con thú ấy lớn quá. Thấy thương kinh khụng.
Một cuốn sách đau đớn và đẹp đẽ.
Đau đớn cho phần đầu, độ gần 200 trang khi một người con sống trong gia đình nhiều bất hạnh. Cha không để tâm đến bất cứ thứ gì và người mẹ thì khát khao yêu đương. Đọc mấy chục trang đầu mình phải tự hỏi sao dạo này hay vớ phải mấy cuốn nhân vật mẹ-sao-sao ý nhỉ. nỗi đau trong từng lời kể, lẩn khuẩn mà hiển hiện trên từng trang giấy. Nói sao nhỉ, giống cái cảm giác uống 1 ly rượu mạnh, mới nhấp môi bạn vẫn thấy bình thường nhưng sau đó là liên tiếp những cú đấm vào mặt, ruột, gan. Âm ỉ.
Nam chính tự nhận mình hèn khi không dám nói, không dám bộc lộ cảm xúc, không dám đứng lên giành những gì thuộc về mình. Mình thì không thấy thế là hèn, nhu nhược có lẽ sẽ đúng hơn. Nhu nhược vì không được yêu thương, vì bị bỏ rơi từ tấm bé. Có đứa trẻ nào sinh ra đã hèn? Và có thằng hèn nào dám dắt em đi ra ga tìm mẹ?
Điểm sáng nhất của truyện mà mình đánh giá cao là hai phần sau, sự hồi sinh của người cha bắn con gái mình và chính đứa con gái ấy. 7 năm trời dằn vặt, lẩn tránh, chửi đời... cuối cùng thì họ cần buông cái gánh nặng đó ra, tự chữa lành vết thương cho mình.
Mình nhận ra là cần rất nhiều dũng cảm để yêu thương, nhất là yêu thương chính mình.
Tha thứ cho người khác cũng thế.
Và dẫu có thế nào, cuộc đời vẫn thật đáng sống.
Ảo Ảnh Hạnh Phúc – Grégoire Delacourt
“Ngay tối hôm đó, bà ra đi. Bỏ chúng tôi lại đây, trong căn nhà rộng, giữa căn bếp màu xanh, ngôn ngang ly tách cạn khô, gạt tàn đầy ụ, chai champagne và rượu, hộp giao bánh lem mỡ của nhà Montois, và rất nhiều hộp giày, trong giống mấy chiếc quan tài cho con, đựng ảnh của đứa em gái vừa qua đời. Mẹ bỏ chúng tôi lại, như bỏ mớ chén dĩa chất chồng thừa thãi trong bồn, hay mớ đồ dơ nhiều tới mức đựng không nổi trong giỏ; mẹ hết cả sức lực rồi, chẳng mang gì theo được nữa...”
Ảo Ảnh Hạnh Phúc xoay quanh câu chuyện về Antonie với cuộc đời bất hạnh, không nhận được tình yêu của cha lẫn mẹ, sau đó là cuộc hôn nhân đổ vỡ, Antoine chỉ còn lại hai đứa con, nhưng cuối cùng mọi sóng gió lại lần nữa ập đến, khiến anh chao đảo, không thể gắng gượng thêm được nữa, Antoine đã đưa ra một lụa chọn hết sức kinh hoàng.
Mạch truyện được kể đan xem những hồi tưởng về quá khứ lẫn hiện tại, về cuộc đời cũ của anh, về những mơ ước về hạnh phúc. Một người chưa bao giờ vượt qua được nỗi bất hạnh thời thơ ấu, luôn chao đảo giữa cuộc sống hiện tại, khiến cuộc đời anh chìm trong bi kịch. Cuốn sách là quá trình Antoine đi tìm câu trả lời cho “Cuộc đời đáng giá bao nhiêu?”, để cuối cùng anh nhận ra rằng, cuộc sống chính là khi ta được yêu thương và được tha thứ.
hật khó để về cảm xúc khi đọc quyển sách này, vì ở phần đầu, mình gần như đã muốn bỏ cuộc, vì cách kể chuyện đan xen khiến mình hơi khó tập trung, nhưng khi bi kịch ập đến, mình lại không thể không đọc tiếp. Có chút gì đó nghẹn lại trong cảm xúc, chút khó chịu và thương xót cho cuộc đời Antoine, cho những nhân vật xuất hiện trong câu chuyện. Về những đứa con sẽ thế nào khi sinh ra mà không được yêu thương, những bất hạnh luôn luôn chờ đón chúng.
Và vì thế, cuộc đời này, dẫu có thế nào, thì vẫn đáng để sống. Và hãy yêu thương nhau khi còn có thế
Tổng hợp: Thanh Nhã