Hãy cùng điểm qua hành trình văn chương đậm dấu ấn của Kazuo Ishiguro, một tên tuổi không thể không nhắc đến trong làng văn học Anh ngữ. Sinh ra ở Nagasaki nhưng lớn lên và phát triển sự nghiệp tại Anh, Ishiguro đã đưa chúng ta qua nhiều thế giới trong từng trang sách, từ "Cảnh đồi mờ xám" - tác phẩm đầu tay đầy ấn tượng, đến "Mãi đừng xa tôi" - cuốn tiểu thuyết đặt ông vào hàng ngũ các tác giả có sách vĩ đại nhất mọi thời đại. Không chỉ sở hữu giải Man Booker danh giá và giải Nobel Văn chương, Ishiguro còn ghi dấu ấn với phong cách viết lôi cuốn, sâu lắng, luôn khiến người đọc phải suy tư. Với bảng thành tích văn chương đồ sộ, ông thực sự là một huyền thoại sống của nền văn học thế giới.
Cùng Blog sách hay của Nhà sách trực tuyến Pibook.vn điểm qua 7 tác phẩm tiêu biểu của ông mà bất kỳ tín đồ của thế giới từ ngữ đều không thể bỏ qua.
Khi "Cảnh Đồi Mờ Xám" - tác phẩm mở màn sự nghiệp viết lách của Kazuo Ishiguro - lần đầu tiên ra mắt, nó không chỉ giới thiệu đến độc giả một giọng văn mới, mà còn mở ra một cánh cửa dẫn vào những ngõ ngách tâm hồn Nhật Bản sau chiến tranh. Ishiguro, với bàn tay của một họa sĩ tài hoa, vẽ nên bức tranh của một đất nước đang vật lộn để tái thiết sau nỗi đau và sự hỗn loạn, nơi các nhân vật của ông - đặc biệt qua số phận của Etsuko - phải đối mặt với những xáo trộn tâm lý sâu kín khi họ cố gắng tìm kiếm ý nghĩa mới cho cuộc sống của mình.
Ishiguro không chỉ dừng lại ở việc miêu tả những vết thương lịch sử, mà ông còn đưa chúng ta đi sâu vào vùng đất mênh mông của kí ức và sự quên lãng. Thông qua lăng kính của Etsuko, người phụ nữ gốc Nhật sống cô đơn tại Anh, chúng ta được dẫn dắt vào những hồi tưởng về Nagasaki, nơi mà bà đã chứng kiến và trải qua những biến chuyển lớn lao. Mối quan hệ giữa Etsuko và Sachiko, người phụ nữ mất hết tất cả sau chiến tranh và bất chấp mọi rủi ro để đưa con gái mình tới Mỹ, trở thành biểu tượng cho sự kiên cường và hy vọng, cũng như cho thấy sự phức tạp trong việc đối diện với quá khứ và tiến về phía trước. "Cảnh Đồi Mờ Xám" không chỉ là một cuốn tiểu thuyết - đó là một trải nghiệm tâm hồn, một chuyến du hành qua thời gian, và một bài ca về sức mạnh không gì lay chuyển được của ký ức.
Xem thêm: Review sách Cảm đồi mờ xám
Khi nói về "Tàn ngày để lại" của Kazuo Ishiguro, bạn đang nhắc tới một tác phẩm đi sâu vào lòng người đọc với những dòng tâm sự sâu lắng và xúc động. Stevens, quản gia kiểu mẫu của một dinh thự Anh quốc, không chỉ đại diện cho sự hoàn hảo nghề nghiệp mà còn là hình ảnh của một thời đã qua, với những quy tắc và trật tự không còn phù hợp với thế giới hiện đại.
Trên hành trình qua khắp miền Tây nước Anh, Stevens không chỉ di chuyển trên bản đồ địa lý mà còn lặn sâu vào bản đồ ký ức của mình. Mỗi dừng chân là một dịp ngẫm nghĩ, mở ra cánh cửa vào quá khứ với những kỷ niệm, nuối tiếc và sự thật phũ phàng về cuộc sống của chính mình.
Ishiguro không chỉ viết nên một câu chuyện, ông viết nên cả một bức tranh về con người với những mộng tưởng, đánh đổi và những giá trị mà Stevens đã từng mù quáng theo đuổi. "Tàn ngày để lại", với lối kể chuyện tinh tế và đầy chất trữ tình, đã mang lại cho Ishiguro giải thưởng Man Booker danh giá vào năm 1989 và đứng vững như một trong những tác phẩm kinh điển của văn học thế giới.
Xem thêm: Review sách Tàn ngày để lại
Trong "Mãi đừng xa tôi," Kazuo Ishiguro đưa chúng ta vào thế giới của Kathy, Ruth và Tommy, ba bạn trẻ có nguồn gốc bí ẩn từ Hailsham, một trường nội trú không giống ai. Họ sinh ra với một số phận không thể thay đổi, và dù họ cố gắng chống lại, thời gian luôn luôn trôi đi không chờ đợi ai.
Ishiguro viết với giọng điệu dịu dàng, nhưng đằng sau vẻ bề ngoài yên bình ấy là những gợn sóng u ám của một thực tại đáng sợ, một thế giới giả tưởng phản ánh không ít sự thật của xã hội hiện đại. Nhân vật trong truyện không chỉ tìm kiếm tình yêu mà còn là cái nhìn về hạnh phúc, về bản chất con người và sự thật phũ phàng về số phận của họ.
Như những lời khen ngợi từ Time, cuốn sách này là một tác phẩm đầy kỹ xảo, khiến người đọc không thể không cảm động. Entertainment Weekly cũng nhấn mạnh sự mạnh mẽ của câu chuyện, được xây dựng một cách hoàn hảo, bộc lộ từng phần tối tăm nhất theo cách rất riêng của Ishiguro. "Mãi đừng xa tôi" không chỉ là một cuốn tiểu thuyết, mà còn là một bài học sâu sắc về sự tồn tại và những giá trị mà chúng ta gán cho cuộc sống con người.
"Dạ khúc" của Kazuo Ishiguro là một bản tình ca đêm tối với năm câu chuyện ngắn kể về những mối liên kết sâu sắc với âm nhạc. Chúng ta được dẫn dắt qua các địa điểm từ quảng trường nước Ý đến khu đồi Mavern, từ tầng thượng khách sạn sang trọng ở Hollywood đến căn hộ chật hẹp tại London. Mỗi địa điểm là nền cho những người trẻ tuổi đầy hoài bão, nghệ sĩ chưa được công nhận và những ngôi sao lụi tàn. Họ gặp gỡ, suy ngẫm về đam mê âm nhạc, về những ước mơ đời mình, và về việc soi rọi quá khứ trong ánh sáng của hiện tại, như những hình ảnh mơ hồ đầy hoài niệm trong khoảnh khắc đêm xuống.
Sau khi đã viết sáu tiểu thuyết, trong đó có một tác phẩm đoạt giải Man Booker, Ishiguro – người mà New York Times mô tả là “một thiên tài độc đáo” – đã cho ra đời "Dạ khúc". Tập truyện ngắn này được kể một cách nhẹ nhàng, tinh tế, đầy đủ mà súc tích, mang vẻ đẹp lắng đọng và trong trẻo như pha lê, nơi mỗi câu chuyện là sự đan xen của một chủ đề chung: cuộc đấu tranh để duy trì tình yêu lãng mạn qua tháng năm, khi tuổi tác, mối quan hệ và niềm hi vọng đều dần thay đổi.
Christian House từ Independent on Sunday khen ngợi "Dạ khúc" là một tác phẩm thông minh, một hành trình qua thời gian với những khoảnh khắc thăng hoa làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa. Neel Mukherjee từ Time nhận xét rằng cuốn sách ngập tràn cảm xúc tiếc nuối nhưng cũng chứa đựng những bí mật đằng sau nụ cười, với những giấc mơ đã phai nhạt. "Dạ khúc" là một tác phẩm không chỉ dành cho người yêu âm nhạc mà còn cho bất kỳ ai đang tìm kiếm sự vang vọng của những ước mơ trong đêm tối.
Kazuo Ishiguro, nhà văn đoạt giải Man Booker, sau một thập kỷ trở lại với "Người khổng lồ ngủ quên", một hành trình qua thế giới cổ tích Anh quốc cổ đại. Cuốn tiểu thuyết này không giống bất kỳ tác phẩm nào của Ishiguro trước đây, bởi lần này, ông đưa bạn đọc vào thế giới huyền bí, một vùng đất mù sương nơi một cặp vợ chồng già bắt đầu cuộc tìm kiếm con trai đã mất tích từ lâu. Cuộc hành trình không chỉ là việc đi từ điểm A đến điểm B mà còn là một chuyến đò qua dòng sông của ký ức và quên lãng.
Ishiguro đặt câu hỏi sâu sắc về việc chúng ta lựa chọn nhớ những gì và quên điều gì trong cuộc sống, trong tình yêu, thậm chí trong hận thù và chiến tranh. "Người khổng lồ ngủ quên" là một cuốn tiểu thuyết pha trộn giữa huyền ảo và thực tế, đặc biệt là đối với những người yêu thích văn chương Ishiguro, đây là một tác phẩm không thể bỏ qua. The Guardian mô tả nó như một "cuốn sách đẹp đẽ, não lòng" về những điều chúng ta chọn nhớ và mong muốn quên.
Kazuo Ishiguro, tác giả nổi tiếng, đưa chúng ta đến với "Một họa sĩ phù thê", câu chuyện về Matsuji Ono, nghệ sĩ từng phục vụ đế quốc Nhật trong Thế chiến thứ II. Giờ đây, Ono phải đối mặt với hậu quả của những quyết định trong quá khứ trong một xã hội đang hồi phục từ những vết thương chiến tranh. Khắc hoạ cuộc sống sau chiến của một người đàn ông bị kẹt giữa huy hoàng của ngày xưa và sự dằn vặt của hiện tại, Ishiguro mời gọi người đọc vào một thế giới nội tâm phức tạp, đầy tự vấn và trăn trở.
Ishiguro không chỉ kể một câu chuyện mà còn mở ra một cuộc đối diện với lịch sử đầy cam go thông qua nhân vật của ông. Mỗi trang sách là một cuộc phẫu thuật tâm hồn, là sự khám phá lòng tự tôn bị tổn thương, cảm giác tội lỗi và sự xấu hổ sâu thẳm của một quốc gia. Tuy nhiên, dù với sự nghiệt ngã, tác giả vẫn giữ được sự êm dịu, thấu hiểu, và đồng cảm sâu sắc với những nhân vật của mình, tạo nên một tác phẩm đầy đặc sắc, phản ánh không chỉ một cá nhân mà còn cả một thời đại.
Trong "Klara và Mặt trời," Kazuo Ishiguro mở rộng chân trời của văn học với câu chuyện của Klara, một người bạn trí tuệ nhân tạo (AF) cùng với những trải nghiệm và quan sát sâu sắc của cô trong một thế giới không còn xa lạ với công nghệ cao. Ishiguro khéo léo đặt Klara, một cô gái robot đầy lòng trắc ẩn, vào vị trí quan trọng trong cuộc sống của Josie, một cô bé nhân vật chính đầy tinh tế.
Từ một cửa sổ trưng bày, Klara quan sát cuộc sống hàng ngày diễn ra xung quanh mình, từ những người đi làm đến vẻ đẹp hằng ngày của mặt trời mọc và lặn. Có vẻ như đó là một thế giới quen thuộc, nhưng thông qua ánh mắt của Klara, một sự khác biệt sâu sắc được bộc lộ: cô ấy không phải là con người, cô là sự tiến hóa của trí tuệ nhân tạo, một robot tình bạn dành cho trẻ em.
Ishiguro dẫn dắt người đọc qua giọng kể trung tính, ngây thơ nhưng đồng thời cực kỳ sắc sảo của Klara, tiết lộ những bất ổn và sự thật đau lòng về xã hội mà chúng ta có thể không nhận ra. Qua đó, ông đặt ra câu hỏi sâu sắc về bản chất của nhân loại: Làm người, thực sự có nghĩa là gì? Ishiguro thách thức suy nghĩ của chúng ta với một câu trả lời bất ngờ, thể hiện qua một nhân vật không hề có hình hài con người nhưng có thể "con người hơn cả con người".
Tổng hợp: Minh Ngọc