Tư Quân Nhập Mộng là bộ đam mỹ cổ trang do Owlbook ấn hành
Xem chi tiết: Tư Quân Nhập Mộng
Thành Phụng Dương một ngày tuyết phủ, Dung Lạc tỉnh dậy với thương tích đầy mình, người gặp lần đầu tiên lại là người không dám gặp nhất.
Hai bàn tay trắng, tứ cố vô thân, nợ cũ khó đòi, người xưa cách mặt.
Trở lại cố hương, lần theo dấu đường quen mà lật giở từng tranh hồi ức. Nhà cũ phủ rêu, cha mẹ chẳng còn, cứ ngỡ từ nay một đời lênh đênh phiêu bạt, chẳng ngờ đến khi quay đầu nhìn lại, có người vẫn đau đáu âm thầm dõi theo.
Chỉ cần có người yêu ngươi, thương ngươi, thì đó là người thân. Chỉ cần có nơi chào đón người trở lại, thì đó chính là nhà, đâu liên quan gì đến huyết thống?
Thế nên khi cửa lớn nhà họ Dung mở ra một lần nữa, dưới hàng đèn lồng đỏ cao, đôi mắt người kia thẳm sâu mà sáng rực trong đêm tối, bảo rằng, "Nơi đây là nhà, của ta là của đệ."
Đương lúc cảnh Giang Nam đẹp nhất
Giữa tiết hoa rơi, lại gặp người...
Đam mĩ cổ trang Sát Phá Lang kể về thiếu niên Trường Canh sinh sống nhiều năm nơi trấn nhỏ biên thùy. Cậu ta không thể ngờ được rằng thân thế của mình lại ly kỳ như vậy.
Bà góa chăm cậu lớn không phải mẹ ruột, cha nuôi tai điếc mắt mù đột nhiên lột xác thành An Định hầu danh chấn bốn phương, còn bản thân lại là con rồng cháu phượng.
Rời trấn nhỏ tới kinh thành đô hội phồn hoa, những sóng gió gì đang chờ cậu ở phía trước?
Là hoàng cung mưu đồ hiểm ác, ngươi gạt ta lừa.
Là triều đình bè cánh đấu đá, tranh giành quyền lực.
Là bốn bề địch vây, loạn trong giặc ngoài, dân chúng lầm than, sơn hà tàn tạ.
Mà trong cơ thể cậu vẫn tiềm tàng kịch độc cùng lời nguyền ác nghiệt nhất thế gian:
"Không ai yêu thương ngươi, không ai thật lòng đối xử tốt với ngươi, cho đến ngày sinh mạng chấm dứt, trong lòng ngươi sẽ chỉ có căm hận, hoài nghi, tính tình bạo ngược hung tàn, ham giết chóc, đi qua nơi nào nơi đó sẽ nổi mưa máu gió tanh, đã định sẽ khiến tất cả đám người kia không được chết tử tế."
Trường Canh chẳng để tâm, bởi:
"Dù là tới kinh thành cũng có nghĩa phụ chở che cho, ngươi không phải sợ."
Cậu đã có bùa hộ mạng đây rồi!
Quỷ Hành Thiên Hạ là một series đam mỹ cổ trang khá dài, bao gồm 11 tập, do Owlbook phát hành.
Triển Chiêu nhận được hộp gấm kèm lời nhắn đến tìm mình từ đại ca y. Trong hộp chứa ám khí, Triển Chiêu bị mù hai mắt. Vì sợ đại ca gặp nguy hiểm, y không đợi Công Tôn điều chế thuốc giải đã vội vàng lên đường đến huyện Cừ Sơn.Nhận được thư báo của Công Tôn, Bạch Ngọc Đường tức tốc lên đường đến gặp Triển Chiêu. Sau khi hai người gặp nhau lại bị cuốn vào một vụ án đầy những chuyện không thể tưởng tượng nổi...Thế gian này thật sự có đầu trâu mặt ngựa, yêu ma quỷ quái? Lời nguyền chết chóc, ma thuật tan biến thật sự tồn tại?Là yêu thuật hay tâm ma, một mèo một chuột dẫn bạn vạch trần tầng tầng sương mù dày đặc!
>>> Bài viết liên quan: Top Truyện Tranh Đam Mỹ Hay Nhất
Giữa thuở thái bình thịnh thế, hoàng đế tình cờ gặp một vị thám hoa nho nhỏ.
Dung mạo nhàn nhạt, tài đức cũng bình phàm, chẳng biết vì đâu lại để tâm, rồi đem lòng thương mến.
Có đôi khi, khiến người ta động lòng không nhất thiết phải là một tình yêu đến hủy thiên diệt địa hay ái hận triền miên. Mà chỉ như một khúc đồng dao trong vắt, lanh lảnh vang lên giữa ruộng hoa xuân khiến lòng người cũng như được an yên thanh thản.
Tiểu thuyết đam mỹ cổ trang “Mạch thượng hoa khai” – tựa như nắng ấm mới lên sau bao ngày mưa dầm dề lạnh lẽo. Lặng yên lặng yên từng giọt rơi vào tim, gợi lên những ấm áp an lành cùng hạnh phúc. Tình yêu của Tống Dục và Lý Tùng Thanh – là thứ tình yêu mà “không có những tham luyến sân si đến kinh tâm động phách, không cần yêu đến thiên tàn địa tẫn, càng không hận thù đến nhĩ tử ngã hoạt. Mỗi một tình cảm từng giọt từng giọt rơi xuống trong thái bình thịnh thế như một đóa hoa mỹ lệ tiên diễm mà họ luyến tiếc cả một đời.”
Cuốn đam mỹ cổ trang đến từ Phàn Lạc - tác giả của bộ truyện đam mĩ khác rất nổi tiếng hiện nay là Vương Bất Kiến Vương.
Giới thiệu truyện:
Trong gió đêm hoa đào bay lượn, cuối cùng rơi trên trà xanh rượu bạc, bóng chiều buông xuống, dâng lên sự thê lương chẳng nói thành lời. Đào Nhiên cầm cành đào vừa hái lúc nãy đặt nghiêng trước mộ bia, nhìn chăm chú một lúc lâu, thì thầm khe khẽ: " Hôm nay ta tế ngươi, không biết sau này ai sẽ tế ta?"