Margaret Atwood, cây bút sáng giá từng đoạt giải Booker, không chỉ nổi tiếng với những tác phẩm tiểu thuyết giả tưởng suy đoán mà còn là người dẫn lối cho các nhà văn trẻ. Bà đã chia sẻ 7 bí kíp để bạn có thể viết nên những câu chuyện giả tưởng không chỉ đầy màu sắc mà còn sâu sắc. Đây là những lời khuyên vàng cho bất kỳ ai muốn bắt đầu hoặc hoàn thiện kỹ năng viết lách của mình trong thể loại hấp dẫn này.
Từ việc xây dựng nên một thế giới với những quy tắc độc đáo cho đến việc tạo ra những nhân vật đa chiều có sức sống, Atwood đề cập đến mọi khía cạnh của quá trình sáng tạo văn học. Những mẹo này không chỉ giúp ta hiểu sâu hơn về cách thức tạo nên một tác phẩm giả tưởng suy đoán, mà còn cung cấp nguồn cảm hứng vô giá cho những ý tưởng mới mẻ. Hãy cùng Blog sách hay của Nhà sách trực tuyến Pibook.vn khám phá và áp dụng những lời khuyên này để bắt đầu hành trình viết lách của riêng bạn.
Margaret Atwood, một tên tuổi lừng danh trong thế giới văn học giả tưởng, chia sẻ một mẹo viết tiểu thuyết đắt giá: hãy để xã hội hiện tại là nguồn cảm hứng của bạn. Cô tin rằng những tác phẩm suy đoán phải được xây dựng trên nền tảng của hiện thực, dù chúng có chứa đựng yếu tố kỳ ảo hay công nghệ. Mỗi chi tiết trong tiểu thuyết, dù là phép thuật hay tiến bộ kỹ thuật, đều cần có rễ rắc trong những khả năng thực tế của loài người. Điều này không chỉ giúp tác phẩm của bạn có độ tin cậy cao mà còn tạo nên một sự đồng cảm sâu sắc với độc giả, khi họ nhận ra rằng những gì họ đang đọc có thể không hoàn toàn là trí tưởng tượng.
Margaret Atwood nhấn mạnh một nguyên tắc quan trọng: sự liên kết nhân quả trong kể chuyện. Không phải ngẫu nhiên mà các nhân vật trong tác phẩm của cô thường xuyên rơi vào những tình huống đầy thử thách; mọi sự kiện đều được kết nối chặt chẽ, thúc đẩy nhau như một chuỗi phản ứng domino. Khi viết tiểu thuyết giả tưởng, hãy nghĩ về những hành động có thể làm thay đổi số phận nhân vật của bạn. Tạo ra những sự kiện khiến họ phải đưa ra quyết định, từ đó bộc lộ tính cách và thúc đẩy câu chuyện đi tới đỉnh điểm. Đây không chỉ là cách để tạo nên một cốt truyện hấp dẫn mà còn giúp độc giả hiểu rõ hơn về sâu thẳm nội tâm nhân vật, tăng cường tính thuyết phục và độ sâu cho tác phẩm của bạn.
Margaret Atwood mang đến một cái nhìn sâu sắc về việc tạo dựng các thế giới trong tác phẩm của mình. Khi bạn tưởng tượng nên Utopia – một thế giới lý tưởng hơn hiện thực – hay Dystopia – một thế giới ảm đạm và đen tối hơn thực tại, bạn cũng đang khám phá ranh giới mong manh giữa hạnh phúc và đau khổ. Atwood nhấn mạnh rằng một Utopia hoàn hảo đối với nhân vật này có thể lại là ác mộng đối với người khác. Tương tự, ngay cả trong một Dystopia, cũng có thể tồn tại những khoảnh khắc, không gian của niềm tin và hi vọng. Vậy, thế giới bạn mô tả sẽ đem lại thiên đường cho ai? Và nó sẽ trở thành nỗi kinh hoàng cho ai? Đây là những câu hỏi bạn cần đặt ra để tạo nên tính đa chiều và sự phức tạp cho tác phẩm của mình, khiến nó trở nên sống động và thách thức nhận thức của độc giả.
Dù bạn đang dệt nên một câu chuyện giả tưởng hay suy đoán, Margaret Atwood tin rằng nghiên cứu là chìa khóa để làm nên sự chân thực trong tác phẩm của bạn. Kỳ quặc thay, càng hiểu biết, bạn càng có khả năng bay xa và sâu vào thế giới tưởng tượng của mình. Việc nghiên cứu không chỉ giúp bạn xây dựng nền tảng vững chắc cho những quy tắc riêng biệt của thế giới hư cấu mà còn giúp nâng cao tính thuyết phục của câu chuyện. Quy tắc này có thể làm thay đổi cách nhân vật của bạn tương tác với thế giới xung quanh, cũng như cách độc giả cảm nhận về họ. Khi bạn viết, hãy nhớ rằng nghiên cứu chính là cánh cửa dẫn đến sự sáng tạo không giới hạn và là bước đệm để tạo ra một tác phẩm có sức hút mãnh liệt.
Margaret Atwood là một nghệ sĩ của từ ngữ, điều này rõ ràng qua cách bà sử dụng ngôn ngữ gợi hình mạnh mẽ trong "Chuyện người tùy nữ". Để xây dựng nên Cộng hòa Gilead, bà không chỉ dùng nguồn cảm hứng từ lịch sử mà còn từ những hình ảnh quen thuộc như quảng cáo cho Old Dutch Cleanser. Trang phục của những người tùy nữ, với hình ảnh Offred mặc bộ đồ không lộ diện mạo, mượn hình ảnh từ nhân vật này. Hay "Con mắt" - biểu tượng giám sát trong tiểu thuyết, lại được lấy từ hình ảnh con mắt Masonic trên đồng tiền Mỹ. Những chi tiết gợi hình này không chỉ tạo dựng nên một thế giới đầy biểu tượng mà còn làm cho câu chuyện của Atwood cộng hưởng sâu sắc với độc giả, khiến cho thế giới Gilead trở nên khắc sâu trong trí tưởng tượng của họ.
Xem thêm: Review sách Chuyện người tùy nữ
Margaret Atwood khắc sâu quan niệm: mọi thế giới giả tưởng muốn hấp dẫn đều cần có bộ quy tắc riêng biệt. Dù là cảnh quan khác biệt của "Gulliver du ký" hay môi trường độc đáo của Gilead, Atwood nhấn mạnh việc tuân thủ những quy định bạn đã tạo ra. Giống như Swift không thể bỗng nhiên biến những ngựa đức hạnh trong tác phẩm của mình thành độc ác mà không làm mất đi tính chính xác của thế giới mình xây dựng, Atwood cũng mượn tấm gương đó để nhắc nhở các nhà văn: hãy kiên định với hệ thống bạn tạo ra. Điều này tạo nên sự tin cậy và thuyết phục, giúp người đọc đắm chìm hoàn toàn vào thế giới bạn dệt nên. Đó không chỉ là việc xác định quy tắc, mà còn là việc trung thành với chúng—một bước đi không thể thiếu để tạo dựng nên một vũ trụ hư cấu sống động và có sức thuyết phục.
Khi nói đến việc viết tiểu thuyết giả tưởng, Margaret Atwood nêu bật tầm quan trọng của việc nghiền ngẫm các kiệt tác đã làm nên tên tuổi của thể loại này. Dưới đây là bản danh sách ngắn gọn các tác phẩm mà bà khuyến khích đọc để mở mang đường chân trời sáng tạo:
• "R.U.R. - Các robot toàn năng của Rossum" của Karel Capek (1921): Khám phá nguồn gốc của từ 'robot' và cái nhìn tiên tri về tương lai kỹ thuật số.
• "Thế giới mới nhiệm màu" của Aldous Huxley (1932): Một xã hội đẹp đẽ nhưng đáng sợ với công nghệ sinh học tối thượng.
• "Chiến tranh giữa các hành tinh" của H.G. Wells (1897): Cuộc xâm lược của người ngoài hành tinh làm thay đổi cách chúng ta nhìn nhận vũ trụ.
• "Kẻ vượt thời gian" của H.G. Wells (1895): Hành trình kỳ thú qua thời gian và bài học về sự chuyển mình của nhân loại.
• "Donovan’s Brain" của Curt Siodmak (1942): Câu chuyện về trí óc, ý chí và bản chất con người.
• "Gulliver du ký" của Jonathan Swift (1726): Một chuyến phiêu lưu lý thú qua các thế giới kỳ quặc, phản ánh xã hội nhân loại.
• "1984" của George Orwell (1942): Tầm nhìn u ám về một tương lai giám sát và kiểm soát tư tưởng.
• "Chúng tôi" của Yevgeny Zamyatin (1924): Tiểu thuyết suy đoán đầu tiên, một lời cảnh báo về chủ nghĩa toàn trị.
Mỗi cuốn sách không chỉ giới thiệu một thế giới mới mẻ, mà còn là nguồn cảm hứng vô tận cho những ai muốn viết nên những câu chuyện tưởng tượng của riêng mình.
Tổng hợp: Thanh Nhã