Cuốn tiểu thuyết mới ấn tượng của Gary Shteyngart – Chuyện Tình Đích Thực Siêu Buồn, là một câu chuyện siêu buồn, siêu tếu và cũng siêu xúc động. Cuốn sách này thể hiện rõ ngòi bút sâu sắc, trào phúng và đầy cảm xúc của tác giả về tình yêu, sự mất mát và nhân tính; là một phần của bức tranh biếm họa nước Mỹ trong tương lai khi mà không còn chính phủ và thế giới gần như đã sụp đổ. Nhưng cùng với đó, Chuyện Tình Đích Thực Siêu Buồn vẫn kể về một tình yêu lãng mạn nảy nở giữa hai con người, bắt nguồn từ những ngượng ngịu và một khởi đầu tưởng chừng như không thể.
Chuyện Tình Đích Thực Siêu Buồn lấy bối cảnh một tương lai không xa, tác giả dựa vào những tiến bộ không phù hợp của con người hiện nay và đẩy nó đi quá lố trong tương lai đó. Nước Mỹ gây chiến với Venezuela, nợ quốc gia chồng chất do vay từ Trung Quốc, lực lượng bảo vệ đứng đầy đường, các cuộc bạo loạn xảy ra ở công viên thành phố, sách vở bị coi là thứ bỏ đi, người trẻ bị cầm tù trong thiết bị công nghệ cao, quyền riêng tư chỉ còn là quá khứ khi chính quyền thọc mũi vào đời sống công dân. Tất cả mọi người mang theo một thiết bị gọi là äppärät, có khả năng truyền tải trực tiếp suy nghĩ và các cuộc nói chuyện của người dùng lên mạng, chúng sẽ đưa lên mạng những điều được coi là “thu hút” nhất ở người dùng cho những người khác và để họ đánh giá theo thang điểm 800.
Câu chuyện tình “Siêu Buồn” này cũng bi kịch chẳng kém Romeo và Juliet, ở đây là Lenny Abramov và Eunice Park. Chàng là con trai của hai vị phụ huynh Nga giận dữ, đã 39 tuổi; còn nàng là con gái của một người Hàn nhập cư, vẫn còn ở độ trẻ trung, xinh đẹp. Hoàn cảnh khác nhau nhưng cả hai con người này đều khổ sở vì tự tôn của bản thân. Lenny bày ra đủ trò đùa bỡn vô vọng để người khác yêu quý mình, Eunice thì vật lộn trong sự giận dữ và tự căm ghét bản thân, luôn lo sợ những thứ cô coi là quan trọng sẽ chẳng được lâu dài. Cả hai đều chịu áp lực từ những kỳ vọng quá lớn của cha mẹ, trong lòng vẫn đang day dứt về tình cũ. Thế rồi chầm chậm, rồi lưỡng lự, ngại ngần, họ đến với nhau và vun đắp một mối quan hệ với hy vọng sẽ tìm thấy bình yên giữa thế giới hỗn loạn này.
Đọc những e-mail, tin nhắn của Lenny Abramov và Eunice Park trong câu chuyện, sẽ thấy mối quan hệ của họ giống như một ca khúc nhạc đồng quê, một bản ballad của nỗi khát khao biến tình yêu thành mất mát khôn nguôi. Với Lenny, tình yêu của anh với cô là yêu từ cái nhìn đầu tiên, nhưng với Eunice thì lại không dễ dàng như vậy. Cô phải cố thuyết phục bản thân rằng ngoại hình “mũm mĩm” của anh không phải là vấn đề, Lenny thật lòng thật dạ với cô là được. Nhưng rồi cô vẫn phiền muộn về niềm tin ngây thơ của Lenny, rằng “cái đẹp và sự thông minh luôn chiến thắng”. Trong khi anh thì lo rằng vì có tuổi thơ bị bạo hành mà Eunice mới trở nên đa nghi và dễ tổn thương như thế.
Eunice dần cảm thấy bản thân thực sự yêu Lenny, cả hai cũng đã thu vén lại được cảm xúc và vượt qua cản trở từ gia đình.
Dù họ đã được bên nhau thì thế giới ngoài kia vẫn đang sụp đổ, New York, Los Angeles và Washington đang trong tình trạng nguy cấp khi các äppärät ngưng hoạt động, khắp nơi xôn xao tin đồn về việc Trung Quốc đã cho nổ bom xung điện từ phi hạt nhân. Eunice mất liên lạc với gia đình và cả Lenny, anh thì lo cho gia đình vẫn ở Long Island…
“Mọi thứ rồi sẽ tốt hơn. Có lẽ là một ngày nào đó” Lenny viết trong cuốn nhật ký của mình – cuốn nhật ký cuối cùng của thế giới, “Yêu Eunice Park khi mà thế giới này đang sụp đổ là một bi kịch với tôi.”
Và bởi thế, bên dưới câu chuyện tình đích thực ấy là một dòng chảy buồn bã, âm thầm đặt ra những câu hỏi về tình yêu và nhân tính trong một thế giới hỗn loạn đang trên đà tan nát.
- Rùa Béo