024 6329 6389
Tôi Muốn Sưởi Ấm Thế Giới Có Em - Viên chocolate ngọt ngào sưởi ấm bạn trong mùa đông lạnh giá!
Ai rồi chẳng có lúc sợ cô đơn!
Click xem nhanh giới thiệu:
Người ta nói về cô đơn quá nhiều, ắt cô đơn sẽ thành bệnh. Người ta thỏa hiệp với cảm xúc quá lâu, ắt cảm xúc sẽ hao mòn. Càng trẻ, người ta càng dễ cảm thấy cô đơn.
Đi hết một vòng thanh xuân, rốt cuộc vẫn chỉ có mình ta đứng giữa cuộc đời dài rộng. Mệt nhoài với những lo toan cuộc sống, với những lắng lo và trăn trở của kẻ trưởng thành. Giữa phố đông người qua lại, ai cũng chật vật với cuộc đời của riêng mình, dòng người vội vã, chảy trôi cuồn cuộn.
Mỗi người trên thế gian này đều như lữ hành cô độc, xuyên sa mạc hoang vu, qua thảo nguyên cô quạnh, vượt đại dương mênh mông, khiến mình trở thành một đóa hoa lặng lẽ tỏa hương trong đêm vắng. Ấy thế, hoa dù có đẹp mấy cũng sẽ úa tàn vô ích nếu không ai thưởng thức. Con người có thành công mấy cũng sẽ gục ngã nếu không có người trân trọng. Hãy để “Tôi muốn sưởi ấm thế giới có em” an ủi trái tim đang cô đơn, vỗ về tâm hồn đang mệt nhoài của bạn.
"Anh như rượu sâm panh sủi tăm đỏ, biết rõ chỉ nên nhấp một ngụm nhỏ rồi dừng, nhưng vẫn cứ uống hết ngụm này tới ngụm khác"
"Mỗi người đều coi mình là một vườn hoa cô đơn nở trong đêm. Vườn hoa có đẹp đến đâu cũng không muốn phải cô đơn tự thưởng thức hương thơm một mình"
"Không cần phải cố sống cố chết để yêu, bạn chỉ đang yêu một người thôi, đâu cần chứng minh cho cả thế giới"
"Dựa dẫm vào tình yêu là giấc mơ đẹp nhất thời thanh xuân"
"Đã từng trách móc, đã từng rơi nước mắt, giờ đây chỉ còn là dĩ vãng"
"Giữa niềm vui và nỗi buồn, sau tiếng cười và những giọt nước mắt, cuộc đời đã kéo tôi lại bằng những hạnh phúc, cám dỗ tuyệt đẹp tôi chưa từng có"
"Ngắm nhìn em, đôi khi anh có cảm giác đang ngắm nhìn một ngôi sao xa xăm"
Cuốn tản văn Tôi muốn sưởi ấm thế giới có em được chia làm 4 chương:
Căn-tin tòa báo đêm khuya
Từ đó, nỗi cô đơn ngày càng da diết
Giày cao gót đêm khuya
Tóc mai không phải bướm yêu hoa
Qua sông rằm tháng bảy
Hotgirl đêm khuya
Sương đỏ ướt áo người
Chưa chắc là gió Tây
Uống một ngụm canh tưởng như nhạt nhẽo
Bóng trăng bụi hoa
Chẳng phải vui cười không phải khóc
Vàng rực đóa mai, vì ai bung nở
Căn phòng của hoa hồng và lụa là
Gió mưa phấp phới chẳng cần về
Say sưa uống rượu hát ca
Anh ấy bị bóng đè
Lời nói dối của người rảnh rỗi
Ngắt đóa hoa vàng cài trên mái tóc
Trong rừng có rượu
Vườn xưa cảnh sắc đẹp nhường này
Cánh hoa mặt nước lững lờ trôi
Tương tư là liều thuốc đắng
Rượu việt quất của người gác đêm
0
Đánh giá