024 6329 6389
Kino Du Ký Tập 3 - Biết, hay không biết?
Có biết chăng?
- Where is the terminal? -
Click để xem nhanh giới thiệu nội dung light novel Kino Du Ký Tập 3:
Giữa bốn bề trắng xóa bỗng cất lên hai giọng nói.
- Công nhận không thấy được gì luôn!
- Ừ, thiệt chứ!
- Nhưng chẳng mấy chốc sẽ lại nhìn thấy thôi
- Chắc vậy!
- Mà nè, lỡ trước mặt cũng chẳng có gì hết thì tính sao? Vậy chắc vui lắm à? - Giọng đầu tiên hỏi.
- Ừ, nhưng không đời nào có chuyện đó đâu. Tin tớ đi!
- Tụi mình sẽ làm gì khi trời trong xanh lại?
- Để xem... Ở đây cũng chẳng có việc gì làm nên chắc lại lên đường thôi!
Cuộc nói chuyện của một người tên Kino và một chiếc bình bịch tên Hermes đã mở đầu cho tập ba của loạt truyện.
Kino Du Ký được viết bởi tác giả Keiichi Sigsawa và minh họa bởi họa sĩ Kouhaku Kuroboshi
Sinh năm 1972 tại Kanagawa. Tác phẩm được đề cử Giải thưởng Tiểu thuyết Dengeki Game lần 6, đăng trên tạp chí Dengeki hp và được xuất bản thành sách. Câu nói ưa thích: 'Chính nhờ lạc mà ta mới biết đường"... Thực tế cả đời tác giả toàn lạc lối. Có đúng vậy thật không, chính tác giả cũng không rõ
Các tác phẩm trong Dengeki Bunko:
Kino Du Ký - The Beautiful World
Sinh năm 1974. Giới tính: Nam. Ngụ tại Kyushu. Phụ trách thiết kế nhân vật cho game Playstation Summon Night. Làm tự do cũng kha khá. Sở thích: sưu tập mô hình, câu cá.
Thế giới này vốn không có cái gọi là lời bạt
Nhưng rồi lời bạt đã sinh ra.
Nghe chẳng thú vị chút nào.
Chẳng nhìn thấy được ý nghĩa và đề tài gì.
Chỉ nghe thấy tiếng lật sách từ từ.
- Ừm... Lật cho có thôi, nhưng mà...
Đột nhiên có tiếng người nó, giọng cao của một thiếu niên.
- Nhưng mà sao?
Rồi lại có một giọng khác hỏi, nghe giống như của một thằng bé còn nhỏ tuổi hơn cậu thiếu niên lúc nãy.
Sau một lúc im lặng, giọng nói lúc đầu liền kể nho nhỏ, đến mức chỉ như nói cho chính mình nghe, cách nói như thể không để ai nghe cả.
- Lời bạt đôi khi chỉ là những đoạn văn chẳng có nghĩa lý gì và cũng chẳng cần thiết chút nào. Không hiểu vì sao, nhưng tớ hay cảm thấy như vậy. Hiếm hoi lắm mới thấy một đoạn lời bạt có vẻ được được. Nhưng đó cũng là khi những câu chuyện chính, những tranh minh họa đã rất hay và đẹp. Đoạn lời bạt lúc này có vai trò nâng tầm chúng lên hơn nữa mà thôi.
Cậu ngừng một chút rồi lại nói tiếp.
- Khi hết đề tài để viết, khi buồn, khi khổ thì chỉ cần có lời bạt, các ý tưởng khác sẽ tuôn ra.
- Vậy sao...
- Cho nên mọi người mới không bỏ lời bạt. Vì có nó thì sẽ thêm vui, dẫu nhiều lúc bị kêu là vớ vẩn thì tác giả vẫn muốn viết. Với cả...
- Sao nữa?
- Cất hay giữ lời bạt là quyết định của biên tập viên nên tớ vẫn quyết định giữ lại phần này.
Cậu thiếu niên lại nói tiếp:
- Tớ nói vậy có đúng không?
- Xin lỗi, nhưng nãy giờ tớ không hiểu cậu đang nói gì cả.
Cậu thiếu niên lại lên tiếng:
- Không hiểu cũng được.
- Vậy sao?
- Không chừng đến tác giả còn không hiểu nữa là. Tác giả cũng nhiều lúc trăn trở lắm, có lẽ họ viết lời bạt để giải tỏa chúng chăng.
- Thế à...
- Nói chung, lời bạt lần này đến đây là hết rồi. Tập tiếp theo phải viết cái gì đó mới mẻ mới được. Vậy nhé!
- Ừm!
Tiếng lật giấy lại vang lên, một lúc sau thì ngừng hẳn.
Mùa xuân năm 2001!
Sigsawa Keiichi.
Trong mây (b) - Blinder (b)
Đất nước không có tường thành - Designated Area
Sức thuyết phục - Persuader
Đất nước có cùng khuôn mặt - HACCP
Người máy - One-way Mission
Bầu trời xanh đích thực - True Blue Sky
Mười năm sau - Ten Year After
Trong mây (a) - Blinder (a)
Lời bạt - Preface
0
Đánh giá